Ngô Lạc Nha không thèmđếm xỉa đến gương mặt xanh xám của Tần Hạo, tò mò nhìn ra ngoài cửa xe: “Cô taở đây à? Nhà cửa cũ kĩ vậy”.
Bóng người phía trướchiện ra rõ dần, tim anh bắt đầu đập loạn. Nửa tháng không gặp, chỉ biết cô bịcảm và lên cơn sốt, không ngờ cô gầy đi thế này. “Em đã quyết định không xuốngxe thì bớt nói lung tung đi. Ra sau ngồi”, Tần Hạo đập vào lưng Ngô Lạc Nha,“Nghe thấy gì không? Bảo em ra sau ngồi”.
Ngô Lạc Nha cười cười,lúc xuống xe thì vừa hay đối mặt với Trần Uyển. Tần Hạo thấy tình thế khônghay, vội vàng bước xuống theo. Lại thấy Ngô Lạc Nha đưa tay ra, khẽ “Hi” mộttiếng, “Tôi là Ngô Lạc Nha”.
Trần Uyển tỏ ra vôcùng ngạc nhiên, không kịp nhìn thấy Tần Hạo, cũng đưa tay ra, “Trần Uyển”. Nóixong mới đưa ánh mắt thăm dò sang phía anh.
“Cuối năm cùng về TếThành”, Tần Hạo giải thích, “Mẹ anh nói cô ấy ở nhà buồn, bảo anh đưa đi chơi”.Trên đường đi, mấy lần bảo Ngô Lạc Nha xuống xe nhưng cô vẫn khăng khăng ngồiđó, anh đã phải hết sức kiềm chế. Lúc này sắc mặt anh không tốt, mở cửa trướccho Trần Uyển vào ngồi.
Ngô Lạc Nha thấy TầnHạo như vậy liền đi sang một bên, hậm hực mở cửa sau.
“Tôi nghe anh Ngũ nóiem nhỏ hơn tôi, nhỏ hơn mấy tuổi?”
“Cái gì mà em em em,gọi là chị dâu.”
Tâm trạng hoang mangban đầu dần bình phục trở lại, Trần Uyển nghiêng người quay mặt ra sau vui vẻnói với Ngô Lạc Nha: “Gọi bằng tên là được rồi”, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016157/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.