Bực mình, xấu hổ, hốihận,… cái gì cũng đều có cả, dồn ứ trong tim, muốn giải thích nhưng không nóiđược từ nào. Ngực Tần Hạo phập phồng, nghe mẹ anh nói bằng giọng bình thườngnhưng vô cùng kiên quyết: “Mẹ chưa già, đầu óc cũng chưa lú lẫn. Từ nhỏ con đãcó tính độc lập, mẹ luôn mặc kệ, không quản lý con nhiều. Con sống với cô ấylâu như vậy, đã bao giờ mẹ nói gì chưa? Mỗi lần đến thăm con là thấy trongphòng xếp chồng đống quần áo mới, giày mới, mác vẫn chưa xé, giá mỗi cái bằngtiền lương nửa năm của người khác. Một cô gái mới hơn hai mươi tuổi đầu mà thamhư vinh…”.
“Quần áo đều là do conmua, không liên quan đến cô ấy…”
“Đưng nhiên mẹ biết làcon mua, như hoàn cảnh gia đình cô ấy thì mua được à? Điều đó thì thôi khôngnói nữa, cái nhìn của thời đại các con khác cha mẹ, nếu hai bên tình nguyện thìmẹ không can thiệp. Nhưng con gái như vậy mà con còn muốn lấy về, đừng hỏi ýkiến cha con, mẹ là người thường nuông chiều con nhưng cũng sẽ là người đầutiên phản đối. Mẹ và cha con là người có tư tưởng tiến bộ, gia cảnh không cầndựa dẫm vào ai, nhưng có thể dệt gấm thêu hoa là tốt nhất, nếu không thì cũngkhông có gì để nói. Chỉ hi vọng con tìm được một người biết lễ nghĩa, có họcthức, có văn hóa, biết chăm sóc người khác, hoặc là giống như hai chị dâu họcủa con, có thể giúp đỡ con trên đường sự nghiệp. Tiểu Uyển vẻ ngoài xinh đẹp,nhưng hoa càng đẹp thì càng khó trồng. Kết hôn là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016156/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.