Gần đây, Tần Hạo có vẻ bực bội.
Mấy ngày trước ngay trước mặt Tống Thư Ngu anh còn nói giờinói biển, nói rằng chỉ là chuyện cầm dao mổ trâu giết gà dễ như trở bàn tay.Nhưng cái dao ấy đã cầm được trong tay mấy ngày mà không có cách nào để hànhđộng. Các thủ đoạn lúc nóng lúc lạnh, lạt mềm buộc chặt, anh đã biết nhiều, bấtkể là một đêm ham chơi hay là thỉnh thoảng gặp dịp mua vui, chỉ cần suy nghĩ códục vọng, có mục đích, thổi lên người là anh tung chiêu, tay nghề thành thạo.Nhưng hiện nay anh như vấp phải một thủ đoạn mềm dẻo, toàn thân không chút sứclực.
Theo như kinh nghiệm của anh, đó thật sự là một trái non, ănvào mồm mà chẳng thấy mùi vị gì cả, vừa chua vừa chát, nói một cách không chínhxác thì nó sẽ làm thay đổi khẩu vị của anh. Nhưng lại có chút không thuận lợi.Ban đầu anh còn cân nhắc “trái non” này chưa am hiểu việc đời, không thể quávội vàng sẽ làm cô sợ, coi như hạ thấp mình để ngày ngày gọi điện cho cô, nóibừa vài câu, sau đó tìm cách gần gũi. Nhưng cô vẫn một từ “bận” và nhanh chóngcắt đứt câu nói của anh, hoặc là giả giọng người khác vờ nói: “Tìm Tiểu Trầnhả? Cô ấy không có ở đây”. Cô tưởng anh là kẻ ngốc sao?
Anh tự ngẫm, mình chưa xúc phạm đến cô! Tối đó muốn mượn hơirượu để âu yếm, vuốt ve, nhưng chẳng phải cũng cho cô lấy lại lẽ phải rồi sao?Anh cam chịu để cô thượng cẳng chân hạ cẳng tay là đã nể mặt cô lắm rồi, nếukhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016076/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.