Ăn cơm tối xong,Trần Uyển về nhà, cậu đang đứng bên bếp lò nấu ăn, lửa trong khoang lò cháymạnh, gương mặt cậu bị ánh lửa phản chiếu cũng trở nên ửng đỏ. Những ngày thờitiết lạnh, việc buôn bán không tốt lắm, họ có thể làm trễ giờ hơn một chút đểcố gắng kiếm thêm thu nhập, cô sắn tay áo lên, đứng một bên xem xét để sáng maiđi mua thêm nguyên liệu làm bữa sáng.
“Ở trường Tiểu Vũkhông xảy ra chuyện gì chứ?”, cậu hỏi.
Trần Uyển hồihộp, tim đánh thình thịch, rửa sạch tay rồi cho xương bò vào nồi nước sôi,khiến mấy giọt nước bắn lên tay. Cô cố chịu đau, không lên tiếng.
“Lúc về trên mặtnó có mấy vết trầy xước, hỏi thì nó nói bị ngã trong giờ Thể dục.”
“Buổi chiều lớpnó có giờ Thể dục, nhưng lúc tan học con đi tìm Phương Tồn Chính, không đi cùngđường với Tiểu Vũ, cũng chưa gặp nó”, cô cố làm ra vẻ thản nhiên nói. Cậu rấtnghiêm khắc trong việc dạy con, nếu để cậu biết chuyện Tiểu Vũ đánh nhau ởtrường thì e rằng không tránh khỏi một trận đòn.
Cậu quay lại nghiêmkhắc nhìn cô: “Lục Chỉ nói với cậu là tối nay con qua nhà Phương gia ăn cơm.Tiểu Uyển, cậu nhắc lại một lần nữa, không nên quá gần gũi với bọn họ”.
“Con biết rồi, vìcon có chút việc đi tìm Phương Tồn Chính. Anh ta nói thím Phương nhắc lâu rồikhông gặp con nên cứ một mực kéo con tới nhà.” Tên Tiểu Vũ chết tiệt, cứ đợi màxem chút nữa chị xử lý em như thế nào.
“Thật ra em thấyTồn Chính không phải người xấu, tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016041/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.