Gia Luật Ngạn đưa tay chộp lấy cổ tay Mộ Dung Tuyết, nhưng tiếc đã trễ một bước, trong ánh sáng lờ mờ, hắn nhìn thấy dưới cổ nàng có một vệt màu sẫm lan ra.
Tim hắn đập điên cuồng, cảm giác sợ hãi sắp mất nàng lại ập đến như Thái sơn đè xuống, sắc đêm trước mắt tối đen như mực.
Hắn ôm nàng bước dài lên bậc thềm, hét lên: “Truyền Thái y!”
Mộ Dung Tuyết chỉ dựa vào dũng khí nhất thời mà ra tay, sau đó thân hình nhũn ra, nàng xưa nay rất quý trọng sinh mạng, chưa bao giờ tự hành hạ mình như vậy.
Gia Luật Ngạn tức tốc ôm nàng vào Ngự thư phòng, mượn ánh đèn nhìn thử, lúc này mới khẽ thở phào, mảnh sứ đó không sắc lắm, nàng cũng không dùng sức, vết thương không sâu, chỉ vạch rách da mà thôi.
Hắn đặt nàng lên giường, cầm khăn tay ấn vào vết thương dưới cổ nàng, lúc này mới phát hiện tay mình đang run rẩy, tim đập gần như mất khống chế.
Nhìn gương mặt xinh đẹp tái nhợt của nàng, hắn vừa tức vừa giận, tức ở chỗ sau khi mình bị nàng trêu đùa lừa gạt như vậy, không ngờ mình vẫn chẳng khá hơn, vẫn bị nàng tác động đến cảm xúc, vừa nghe tiếng động thì lập tức hoảng lên, giận ở chỗ không ngờ nàng vì Hứa Trạch mà không ngừng tự hành hạ mình.
Cuối cùng Mộ Dung Tuyết cũng trăm đắng ngàn cay gặp được hắn, cơ hội hiếm có, cũng không màng cổ vẫn còn đau, chặn tay hắn lại muốn ngồi dậy.
“Đừng động đậy.” Gia Luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-tuyet/3260524/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.