Mấy ngày trời Tưởng Nguyệt đi sớm về khuya, a Lực không có cơ hội để tương tác với cô.
Anh nhận ra, hai mẹ con nhà này sống rất hời hợt với nhau. Ban ngày Tưởng Nguyệt đi làm, Lục Trí cũng đi tới tiệm xăm. Cái nhà chỉ còn một mình a Lực, anh cũng xách áo ra ngoài luôn.
Lục Trí tưởng anh là chó sao, đem anh về rồi vứt đó để canh chừng nhà?
A Lực đi tới nhà kho gặp Tiêu Nhất, báo cáo lại tình hình mình do la được. Tiêu Đào cũng nghe thấy, khoé môi cô gái cong lên, nụ cười tươi tắn luôn hiện hữu trên môi.
Cô mới nũng nịu kéo tay Tiêu Nhất nói: "Cha không tin lời con đó thấy chưa, rõ ràng Lục Trí rất trung thành với cha mà."
"Không phải để mất bò rồi mới lo làm chuồng, đề phòng vẫn hơn là không." Tiêu Nhất răn dạy.
Tiêu Đào bễu môi, sau đó lại cười với a Lực hỏi: "Anh nói họ sống chung với nhau mà như người dưng nước lã hả? Không có chung đụng luôn?"
"Đúng vậy, em vui lắm hả?" Rõ ràng như vậy là nhiệm vụ đi "nằm vùng" của anh thất bại, mà Tiêu Đào lại có vẻ rất vui.
Lục Trí có gì tốt mà khiến cô mê mẩn như vậy chứ? Hắn đẹp trai, anh cũng đẹp trai, kinh nghiệm về phương diện kia chưa chắc đã hơn được anh đâu. Quanh năm chẳng thấy qua lại cùng phụ nữ, có khi còn chưa khai trai nữa. Loại đàn ông nhàm chán, yếu sinh lý như vậy, Tiêu Đào rốt cuộc mê hắn ở điểm nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dung-chan-cuoi-cung/2761312/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.