Hắn không có ý định sẽ ngừng, Tưởng Nguyệt mới nhìn qua Tiêu Đào khóc lóc: "Cô Tiêu, cô ngăn a Trí lại đi. Cậu ấy sẽ đánh chết người mất." 
"Anh Trí, anh bình tĩnh đã. Có gì từ từ nói." 
Tiêu Đào ôm thắt lưng Lục Trí, muốn ngăn lại sự việc. Họ dằng co qua lại, cuối cùng hắn cũng ngừng đánh. 
Tưởng Nguyệt vừa ôm chăn vừa khóc: "A Trí nếu như còn có người ngoài ở đây, tôi... Tôi sẽ dọn ra ngoài." 
"Tưởng Nguyệt..." Hắn nhìn cô, đôi mắt hắn đỏ ngầu không biết là tức giận hay như thế nào. 
"Ngày mai tôi sẽ dọn đi." Cô ấm ức. 
"Tôi sẽ đánh chết nó!!!" 
"Anh Trí anh bình tĩnh đi, hay là vậy chúng ta về nói với cha. Anh đừng đánh nữa, nói cha xử lý cho anh. Đi, anh đi với em." 
Tiêu Đào gọi thêm mấy người tới, khiêng a Lực rời khỏi nhà. Tưởng Nguyệt ở trong phòng tắm, ung dung tận hưởng nước nóng... 
* 
A Lực tan thuốc rồi mới cảm thấy đau, gương mặt anh ta bị đánh tới biến dạng, đau tới mức phải chửi thề mấy tiếng. 
Tiêu Nhất nhìn bộ dạng này của anh, mím môi không còn lời nào để nói. Ông lại nhìn qua vẻ mặt hung dữ của Lục Trí, lần này đã chọc tới giới hạn của hắn. 
"Chú Nhất, cháu không làm việc ở đây nữa. Sau này không liên quan tới các người, chú yên lòng đi." Lục Trí nói, ánh mắt chứa đầy phẫn nộ. 
"Kìa anh Trí, anh bình tĩnh đã." Tiêu Đào kéo tay hắn dỗ dành. 
"Chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dung-chan-cuoi-cung/2761310/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.