Đèn pin chiếu rọi ra những đốm sáng hình bầu dục di chuyển liên tục trên những ống kim loại khác nhau, ngón tay dính xăng đen thui vặn chặt nắp đậy két nước lại. Người đàn ông nheo mắt kiểm tra xe nãy giờ đứng thẳng người dậy, đặt phần mui xe màu trắng xuống rồi cười nói với chủ nhân chiếc xe đứng ở bên cạnh:
“Được rồi, đã kiểm tra xong hết một lượt, chắc không còn vấn đề gì nữa đâu.”
Gió thổi trên đường cao tốc vào ban đêm không nhỏ, chủ nhân chiếc xe đè chặt đám tóc mai rũ trên vai xuống, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm đi vào vùng sáng do đèn xe chiếu ra, người này chính là Tiết Minh San vừa mới chia tay với Cố Trầm Chu:
“Cảm ơn chú, làm phiền chú quá.”
“Không sao, không vấn đề gì.”
Người đàn ông sửa xe giúp Tiết Minh San cầm tấm biển số khiến chiếc xe gặp vấn đề ra đặt lên trên xe, lúc rút tấm biển ra khỏi chỗ nứt vỡ, ông còn ngượng ngùng nói:
“Cô xem tôi lái xe lâu năm như thế, vậy mà vừa mới lơ đễnh một chút đã đụng vào người ta rồi.”
“Chú lái xe cao, lái đến gần đương nhiên không thể nhìn rõ.”
Tiết Minh San cười nói, cô thu dọn sạch sẽ mấy thứ chẹn ở trước và sau xe, mở cánh cửa chỗ ghế lái, sau khi nói một tiếng cảm ơn với người lái xe mới khởi động xe, chậm rãi rời đi.
Hơi ấm phả ra từ điều hòa, tiếng nhạc trầm thấp lại tiếp tục vang lên tựa như khoảng tạm dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048207/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.