Hạ Hải Lâu nhìn Cố Trầm Chu trong vài giây. Trên mặt hắn rất nhanh xuất hiện một nụ cười quyến rũ, nơi đáy mắt lóe lên một mạt sáng rực tựa ánh sao, câu trả lời rõ ràng lại ngoài dự đoán của người khác:
“Không sai, em nói xong rồi, có cần em sắp xếp máy bay đưa anh về nước không?”
Đáp án này không phải là đáp án trong dự kiến của Cố Trầm Chu, nhưng việc ngoài ý muốn xảy ra khi ở bên Hạ Hải Lâu đã quá nhiều, cũng chẳng thiếu một chuyện thế này. Cố Trầm Chu khẽ nhếch môi lên, nét cười vừa bình tĩnh lại vừa ung dung:
“Không cần, việc này không phiền đến cậu. Cảnh sắc nơi này rất đẹp, Giám đốc Hạ có thể ở lại thêm vài ngày từ từ thưởng thức.”
Hành trình đến đảo Faroe đến đây là chấm dứt.
Ngày 1 tháng 5 ra nước ngoài, ngày 2 tháng 5 tỉnh lại trên giường bệnh, ngày 3 tháng 5 quay về nước. Sau thời gian ba ngày, Cố Trầm Chu quay lại huyện Thanh Hương cũng chẳng cần nghỉ ngơi, vừa chào hỏi mọi người xong đã lập tức đi làm.
Trong khoảng thời gian này, Hạ Hải Lâu đã tách ra từ bệnh viện ở Venili không hề đến tìm, Tiết Minh San lại lái xe từ thành phố xuống đây trước một bước, ngoại trừ cố ý đến chúc mừng một câu ra thì cũng là vì muốn uống một chén trà của Cố Trầm Chu.
Vài lần chạm mặt, ấn tượng của Cố Trầm Chu về Tiết Minh San đều không quá tệ, lần này cũng không ngoại lệ: Bởi vì đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048206/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.