“Chưa bao giờ nấu.”
Mặt Hạ Hải Lâu không hề thay đổi trả lời Cố Trầm Chu, sau đó thực sự cầm một lon bia trong tủ lạnh ra rồi chia sẻ kinh nghiệm với Cố Trầm Chu.
“Đủ để no nhưng đói cũng nhanh.”
Nếu bàn về nuông chiều thì bất kể là trước hay sau năm tuổi, Cố Trầm Chu cũng không phải người quen làm việc nhà hay biết nấu ăn, nhưng sau khi ra nước ngoài có những lúc thật sự chán đồ ăn bên ngoài hoặc không muốn ăn ngoài, anh cũng sẽ chủ động làm chút thức ăn rồi rửa bát đĩa, dần dần tự nhiên dưỡng được thói quen khi ở nhà không có việc gì làm thì cũng sẽ làm mấy món đơn giản. Người ở một mình giống như Hạ Hải Lâu lại không hề động tay làm chút việc gì… Hắn thật sự không sợ ăn ở ngoài mãi sẽ hỏng dạ dày à?
“Ban ngày ban mặt mà cậu uống rượu?”
Cố Trầm Chu thực ra cũng chỉ thuận miệng hỏi như vậy.
Hạ Hải Lâu lại cũng trả lời, hơn nữa cực kì tùy tiện:
“Tôi đùa thôi.”
Sau đó hắn kéo ngăn tủ trong phòng bếp ra – đủ loại bát mì ăn liền và xúc xích xuất hiện trong tầm mắt của Cố Trầm Chu.
“…”
Cố Trầm Chu thực lòng nghĩ việc này cũng không tệ lắm.
Hạ Hải Lâu dường như cũng đã ăn chán mấy thứ này, đứng ở trước một ngăn tủ đựng đầy hộp thịt kho tàu, thịt bò hầm cùng xương sườn om dưa chua chọn qua chọn lại thật lâu mà vẫn không chọn ra được thứ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048101/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.