Ta thản nhiên đi xuyên qua đám người, tiến tới sau lưng Lâm nhị tiểu thư, bắt đầu giúp nàng chải tóc thật gọn gàng, ngay ngắn. Trong lúc ta làm việc thì thỉnh thoảng có vài tiếng ho khan vang lên, còn tiếng người trò chuyện thì tuyệt nhiên không thấy.
Ta chỉ lo chú tâm vào tân nương, không hề cảm thấy đứng ngồi không yên. Lâm phu nhân nhận ra ta sắp làm xong việc rồi mới mở lời: “Nghe nói tay nghề Nguyên cô nương vừa giỏi vừa nhanh, hôm nay coi như tai nghe mắt thấy.”
Ta khẽ cười: “Đã muốn kiếm cơm bằng nghề này, đương nhiên phải rèn luyện kỹ năng cho tốt, nếu không thì hổ thẹn với lời khen ngợi của phu nhân rồi.”
“Nguyên cô nương thật biết cách ăn nói.” Lâm phu nhân ngồi trên ghế, nhấm nháp ngụm trà rồi thở dài thườn thượt: “Ai nha, con trai thứ ba của ta đã đi hai tháng, tới nay còn chưa quay về gặp mặt ta được một lần nào.”
Ta kín đáo liếc nhìn qua, Lâm phu nhân vẫn luôn chăm chú quan sát ta: “Cũng nhờ có Nguyên cô nương ra mặt, ngươi vừa tới thì con ta lập tức đi theo.”
“Hôm nay Lâm tam lang quay về tất nhiên là vì nhị tỷ hắn sắp sửa gả chồng.” Cuối cùng ta cũng làm xong, nửa ngồi xổm trước mặt nhị tiểu thư, tỉ mỉ kiểm tra lại vài chi tiết nhỏ.
“Hơn nữa hai tháng trước là lúc thu hoạch vụ thu, công việc bận rộn nhiều lắm. Xét thấy quý phủ biết cách dạy dỗ con cái nên Lâm tam lang mới mất ăn mất ngủ ở nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-cai-toc-my-nhan/2793395/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.