“Chỉ là biện pháp tạm thời, đợi sóng gió qua đi, ta sẽ đưa nàng ấy đi.”
Lòng ta thắt lại, không tiếp lời.
Hai ngày sau, hắn bãi triều về nhà, mang cho ta một chiếc trâm cài chấm ngọc: “Bảo Trân Các vừa có hàng mới, da nàng trắng ngần, cài lên đẹp lắm, thích không?”
Lúc đó, ta mới hiểu rõ một chút, hắn tặng đồ cho ta, đối xử tốt với ta, dường như đều là đang hoàn thành một giao dịch. Ta mưu đồ thứ gì đó của hắn, chỉ cần hắn cho, ta sẽ đồng ý.
Cuối cùng ta gật đầu. Hắn khẽ mỉm cười, cài trâm lên cho ta.
Ba ngày sau, Khương Mộ Vũ vào phủ, được an trí ở khách phòng, hai người gặp nhau, luôn giữ lễ tiết khách sáo, nhìn qua thanh sạch trong trắng.
Nhưng dần dần, mọi chuyện lại khác. Bóng dáng nàng ta bắt đầu xuất hiện trong thư phòng, mài mực nấu trà cho hắn, đôi khi ở hoa viên, ngẫu nhiên gặp gỡ trò chuyện. Truyện do Trạm Én Đêm dịch và đăng duy nhất trên MonkeyD, nếu thấy ở nơi khác có nghĩa là bọn nó ăn cắp. Ngay cả trên bàn ăn, hắn cũng tự nhiên gắp món nàng ta yêu thích đặt trước mặt nàng ta.
Phủ của Cố gia lớn như vậy, khách phòng xa như thế, nhưng họ luôn có thể gặp nhau ngẫu nhiên. Hắn tưởng rằng đã giấu kín tâm ý rất tốt, nhưng yêu một người thì không thể giấu được.
Ta ngầm nhắc nhở hắn.
Lúc đầu, hắn còn nhẫn nại dỗ dành ta: “Nàng đừng nghĩ nhiều, nhà nàng ấy gặp biến cố lớn, ở đây cũng không có người quen, ta mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-bich-mo-bat-quy/5045824/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.