*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Bột
Lục Trầm Ngân mất ngủ, sáng hôm sau suýt nữa ngủ quên.
Anh vội vội vàng vàng chạy tới cửa hàng, Trương Linh Linh rất kinh ngạc: “Sao sắc mặt anh kém vậy?”
“Không sao, ngủ không ngon.” Lục Trầm Ngân cúi đầu xuống, bắt đầu làm việc.
Trương Linh Linh nói: “Xảy ra chuyện gì? Có phải chuyện của cậu anh bên kia không?”
“Không, chỉ là ngủ không ngon thôi.”
“À đúng rồi, tại sao không ai tới lấy kiện hàng này, anh gọi điện giục chút đi.” Trương Linh Linh ném bọc đồ cho anh.
Lục Trầm Ngân thấy tên Lương Vi thì nhắm mắt, hít sâu một hơi: “Người này tôi biết, để tôi ký thay, tối mang về cho cô ấy.”
“Ai da, sẽ không phải cô gái ăn cơm chung hôm đó chứ?”
Lục Trầm Ngân không trả lời.
Trương Linh Linh cười ha hả, nói: “Bị tôi đoán đúng?”
Anh để lại cho cô ấy một bóng lưng.
Trương Linh Linh: “…”
Đêm tối mất ngủ, ban ngày thất thần.
Buổi tối tan việc, Lục Trầm Ngân trở về nhà. Căn biệt thự của Lương Vi trông có vẻ an tĩnh, không có bất kì động thái gì.
Có điều cô căn thời gian cực chuẩn, lúc anh ăn cơm xong cô đã tới rồi.
Lương Vi không biết hôm nay anh có chuyện gì mà không nói một lời.
Tiêm xong anh vẫn đỡ cô, nhưng miệng như bị nhựa cao su dính lại, Lương Vi tìm đề tài thế nào anh cũng chỉ rầu rĩ “ừm” một tiếng.
Anh mở cửa xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-an/94463/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.