Biên tập: BộtLương Vi vốn còn đang uể oải, mơ mơ màng màng thì chuông điện thoại vang lên. Số điện thoại mới này cô hầu như không có ai biết, bao gồm cả mấy người Chu Lâm, vì thế thường ít có điện thoại hoặc tin nhắn.
Cô mở ra xem thì thấy là tin nhắn chuyển phát nhanh.
Sau khi gặp tai nạn giao thông, rõ ràng cô không mua đồ gì trên mạng nữa.
Lương Vi nhìn chằm chằm tin nhắn này một lúc lâu rồi thấy hơi không thể tưởng tượng được. Cô nghe thấy tiếng nói chuyện dưới nhà, nên chống nạng đi đến ban công gọi Lục Trầm Ngân.
Lục Trầm Ngân đang hỏi Lý Đại Cường nguyên nhân nhưng ông ta chỉ lắc đầu, từ đầu đến cuối đều không biết phải nói gì.
Nghe thấy tiếng Lương Vi, anh sợ cô nhìn thấy mấy chữ trên cửa kính nên cũng không cố hỏi Lý Đại Cường nữa, mà bỏ cây lau nhà xuống rồi lên gác.
Lý Đại Cường che ô đi vào trong màn mưa, sau đó cười khổ nói: “Rồi cũng phải trả nợ, rồi cũng phải trả thôi…”
“Ngoài trời đang mưa, em đừng ra ban công, ngoài đó ướt lắm.” Lục Trầm Ngân đỡ Lương Vi rồi đóng cửa ban công lại.
Lương Vi đưa tin nhắn trên điện thoại cho anh xem: “Em không mua đồ mà cũng chỉ vài người biết số điện thoại này thôi.”
Lục Trầm Ngân xem nội dung tin nhắn xong cũng trầm mặc. Anh và Lương Vi cùng liếc nhìn nhau, rồi cùng bất giác nghĩ đến chuyện chuyển phát nhanh lần trước.
Lương Vi: “Hôm nay anh có lên trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-an/2268404/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.