Sức khỏe Vương Thược khôi phục rất nhanh, mấy hôm sau, nàng đã có thể bế con tản bộ trong sân.
Có Vận vương và nhà họ Vương Lang Gia, lại thêm đứa con mới chào đời, trong cung chẳng bao lâu đã có chỉ, nàng trở thành Vương phi duy nhất của Vận vương, nghiễm nhiên là nữ chủ nhân phủ Vận vương.
Có điều long thể hoàng thượng ngày càng yếu, hôm nay lại có tin truyền ra, Vận vương đành lưu luyến bỏ con trai mới sinh lại phủ, chạy vào cung thăm hỏi.
Quách Hoàn nhận lời mời tới gặp Vương Thược, dẫn theo cả Linh Huy.
Vương Thược tươi cười chào hỏi, rồi trao con cho Vĩnh Linh, sai ả bế vào trong để vú em cho bú.
Quách Hoàn cười trách: “Tỷ còn chưa được bế đâu đấy, vương phi hẹp hòi quá, chẳng để người ta chạm ngón tay vào.”
“Trẻ nhỏ yếu ớt, có khi chạm một ngón tay cũng xảy ra chuyện không chừng.” Vương Thược cùng hai mẹ con họ ngồi xuống trước sân, ánh mắt dừng ở Linh Huy, cười nhạt. “Huống hồ, xem ra Linh Huy không thích có thêm đệ đệ.”
Quách Hoàn rầu rĩ thanh minh: “Tỷ biết vương phi vẫn để bụng chuyện ấy, Linh Huy còn nhỏ, không hiểu chuyện…”
“Muội hiểu. Tỷ tỷ đợi cho một lát.” Nàng tươi cười đi vào, rồi đích thân bưng ra ba bát chè bơ.
Trong đó có một bát bên trên rắc trái cây xắt sợi màu xanh đỏ, trông rất ngon mắt, nàng chính tay đưa cho Quách Hoàn. Bát thứ hai rắc vụn hồ đào, nàng đưa cho Linh Huy. Bát thứ ba là chè bơ hạnh nhân, nàng để lại dùng.
Vương Thược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-2-ke-yeu-menh/65460/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.