Thái Ninh năm thứ hai.
Ai cũng than cung Thượng Dương lạnh lẽo, Ỷ Lan đến còn vô thức siết lấy vạt áo hồ cừu, vậy mà nữ nhân nằm nghiêng mình trên kỉ trước mắt lại chỉ khoác tấm áo mỏng mà không thấy lạnh.
- Khấu kiến Thái hậu.
- Thái phi đến tìm ta có chuyện gì?
- Hôm nay thần thiếp đến, e không phải chỉ để tán gẫu cùng Thái hậu.
Người thiếu phụ trên kỉ ngồi thẳng dậy, mắt phượng của nàng nhìn thẳng vào Ỷ Lan. Nàng ta thoáng ngẩn người, con gái họ Dương xưa nay… vẫn luôn khuynh thành như vậy.
- Ỷ Lan, muốn biết vì sao năm xưa chàng lại đưa cô vào cung không?
Ỷ Lan chau mày nhìn nữ nhân trước mắt.
- Là vì gương mặt đó.
Quả thật là lần đầu gặp Ỷ Lan, nàng cũng bất ngờ khi thấy một người giống mình đến chín phần như vậy.
Ỷ Lan nhếch môi cười khỉnh.
- Lần đầu gặp Thái hậu, ta đã biết thứ ta muốn, không chỉ là tước vị Nguyên phi nhỏ nhoi đó.
- Ý Thái phi là?
- Thái hậu đã không yêu Tiên đế, sao lại muốn được an táng cạnh người?
Không yêu ư. Vậy bao nhiêu năm qua nàng ở bên y, chỉ có nghĩa chứ không có tình sao.
- Thái hậu có biết vì sao ta lại muốn lật đổ người không?
Hồng Hạc không trả lời, nàng điềm nhiên đến lạ. Nữ nhân ấy, vẫn luôn như mặt hồ tĩnh lặng. Nhưng vẻ điềm nhiên đó lại làm Ỷ Lan chướng mắt. Nàng ta nghiến răng, gào lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-rung-dong/3601317/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.