🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Cảm Thánh Vũ năm thứ sáu. Thường Kiệt từ chức Kỵ mã hiệu úy trở thành Hoàng môn chi hậu, mới đó đã ngót nghét tám năm.



Hôm ấy Nhật Tôn cho gọi Thường Kiệt đến điện Hội Tiên.



- Không biết Thái tử cho gọi hạ thần có điều gì?



- Ngươi định như vậy đến bao giờ?



- Thần vẫn chưa hiểu ý Thái tử.



- Ta hỏi ngươi định giữ chức vị này đến bao giờ?



Thường Kiệt lặng đi. Y đã ba mươi tuổi rồi nhưng vẫn chỉ giữ chức Hoàng môn chi hậu nhỏ nhoi này.



Nhật Tôn rời khỏi ghế đi đến trước mặt Thường Kiệt, y nắm chặt lấy cổ áo Thường Kiệt. Nhật Tôn nghiến răng nói lớn.



- Chẳng phải năm đó ngươi nói ngươi muốn trở thành quan võ cấp cao sao. Tám năm qua ngươi đã làm gì? Rốt cuộc tới lúc nào ngươi mới làm được?



- Thần xin lỗi.



- Ngươi xin lỗi ta làm gì trong khi người ngươi làm thất vọng đó là chú Bồ.



Nhật Tôn cuộn tròn nắm tay, đấm vào mặt Thường Kiệt. Y ngã xuống sàn, Nhật Tôn tiến đến túm lấy cổ áo y.



- Vết thương của con mãnh hổ nhà ngươi bao giờ mới lành lại?



Nói đến đây, Nhật Tôn ôm lấy Thường Kiệt, không nhịn được oà khóc.



Y tức giận với Thường Kiệt không phải trên cương vị Thái tử, mà là trên cương vị một người anh em thân thiết. Năm đó Thường Kiệt tịnh thân, y đau lòng mà khóc nấc lên, y lo là Thường Kiệt sẽ tuyệt vọng rồi làm điều ngu muội. Nhưng khi nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-rung-dong/3601305/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trái Tim Rung Động
Chương 11: Gian thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.