Sáng hôm sau, Chu An Chi tỉnh dậy với 1 chút quầng thâm nhẹ dưới đôi mắt. Cô sở soạn 1 chút, sau đó xách theo chiếc túi mà trở ra ngoài đi làm như thường ngày.
Vừa đi lại phía chiếc xe mà Vĩnh Bảo đang đợi cô, liền bắt gặp Nhật Minh từ trong nhà cũng đi ra. Bọn họ nhìn thẳng mặt nhau, cô nán lại nhưng anh thì cứ bước tiếp, như vậy cho đến khi lướt ngang quay cô cũng không mở lời nào.
Vĩnh Bảo nhìn thấy anh liền cúi đầu chào:
– Cậu chủ! Chưa thấy trợ lý Long đến, hay là cậu đi cùng xe với cô An Chi đi!
Nhật Minh khi ấy đưa tay lên nhìn đồng hồ của mình, An Chi mới phát hiện trên tay anh có quấn 1 miếng băng, cô đi lại vốn định hỏi nhưng khi đấy Nhật Minh lên tiếng:
– Không cần đâu! Cậu ta đến rồi.
Lời vừa dứt, 1 chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thực, anh liền đi thẳng ra ngoài, mà An Chi ở đấy lời còn chưa ra tới cửa miệng đã phải thu lại.
Vĩnh Bảo lúc này cũng nhìn sang cô:
– Cô An Chi, chúng ta cũng đi thôi!
An Chi nghe vậy khẽ gật đầu 1 cái, sau đó cũng mở cửa xe ngồi vào.
Khi tất cả bọn họ cùng rời khỏi biệt thự, 1 bóng người đã dõi theo khá lâu trước đó mới lén lút rời đi, rồi hướng thẳng đến phòng của An Chi đẩy cửa bước vào.
******
Thiên Mỹ Hương
Sáng nay, toàn bộ nhân viên công ty được thông báo về việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-phan-nghich/3206724/chuong-17.html