🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

(110)



Tòa nhà này nhìn như đã bị phá, mà thật sự nó cũng đang bị phá. Tiếng kêu thảm kia làm Tống Hân đứng cách bốn lầu còn nghe được, khiến người nghe tê hết cả da đầu.



Cùng hút thuốc lá với Tống Hân còn có một người. Y có chiều cao trên một mét chín, lưng treo một cái dao phay quấn được, xăm hình lồng lộn, tóc tai chỉ còn lởm chởm chân tóc màu xanh, hai bên còn cạo kiểu chữ “V” ngầu lòi, khắp toàn thân đều lộ ra vẻ “anh đây là xã hội đen”.



“Shh, cái tiếng kêu quái quỷ gì vậy? Lúc thường sao không ai tố cáo?”



Tống Hân phun ra một ngụm khói, nói: “Lúc thường có thể để ông anh nói ra à? Khẳng định là bưng bít rồi.”



“Đm, thực sự là ngạo mạn. Có kẻ nào thiếu thông mình tự mình đưa người tới à? Bộ có thù oán hả?”



“Ba mẹ thằng đó.”



Nghe Tống Hân nói lời này, động tác người kia hút thuốc cũng dừng lại, chậc một tiếng, “Thứ ba mẹ chó chết.”



Người nọ được Phục Thành gọi tới. Tống Hân cũng không biết Phục Thành còn có một nhánh bạn bè kiểu này. Gã nghĩ đến nhóm người mênh mông cuồn cuộn vừa nãy, người này chính là lính cầm đầu, hệt như một con gấu đen, nghe người khác gọi y là “Nguyên ca”.



Vai hùm lưng gấu, tên xã hội đen đần thối này cũng rất biết đồng tình.



“A a a a.”



Trên lầu phát ra mấy tiếng như liên hoàn pháo, Nhâm Bác Nguyên liếc mắt nhìn Tống Hân mặt mày bình tĩnh, không nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-nguoi-cam/2063627/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.