🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Cuối tuần, vào ngày thứ ba Trần Thiên Dương trở về, Trần Vân Học lái xe đến. Ông vào bệnh viện, bị đóng cửa mắng cho một trận.

“Làm sao con biết nó sẽ chạy về chứ. Vừa đi làm về đã chẳng thấy người đâu. Tụi con cũng lo lắng mà.”

“Anh chị nhốt thằng nhỏ một mình trong phòng, tưởng đang nuôi chó con hay mèo con không biết gì đấy hả?” Ông cụ dạy học nửa đời, nói chuyện nghiêm khắc, tuy đang bệnh nhưng vẫn chỉ mặt con trai mà mắng cực kì khí thế.

“Bọn con còn phải đi làm, làm sao mà ở nhà với nó cả ngày được. Với lại nó có phải ở nhà một mình mãi đâu, phía trường học đang xử lý thủ tục rồi, mà Dương Dương hơi lớn, quy trình bên trường…”

Ông cụ đập bàn cái rầm: “Tôi nói cái này à? Cho một chỗ trú, tìm một trường học thôi là xong sao? Tại sao thằng nhỏ chạy về đây, anh chị không biết hả? Thằng nhỏ đến nhà anh một tháng, người ngợm gầy teo, về cũng không nói được lời nào!”

Trần Vân Học ấm ức: “Ba, Dương Dương nó không nói được. Nó không hề nói chuyện với tụi con.”

“Sao thằng nhỏ lại không biết nói chuyện? Anh chị không dạy nó chứ tôi và mẹ anh thì dạy nó hơn mười năm rồi. Anh nghĩ anh biết hay là ông bà già này biết?” Ông cụ lại đập bàn ầm ầm: “Dương Dương nó đã học từng chữ một đấy. Thằng nhỏ nói được, chẳng qua anh chị không cho nó có cơ hội mở miệng thôi.”

Câu nói này xé toạc cái mâu thuẫn mà bọn họ luôn muốn che

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-nguoi-cam/149759/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trái Tim Người Câm
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.