Hạ Vy cùng Thiên Minh vừa tới sảnh của khách sạn đã thấy Đình Vũ và Linda đứng chờ ở đó. Bầu không khí có phần hơi kỳ quái khi bọn họ dường như không nói với người kia lời nào. Hạ Vy đi về phía Linda:
“Tớ mặc thử váy rồi đấy. Vừa như in luôn. Không ngờ cậu siêu thật.”
Linda cao giọng nói:
“Bà tớ là một thợ may. Tớ từ nhỏ đã quan sát rất nhiều nên chỉ cần nhìn thôi đã có thể đoán được số đo của người khác.”
Hạ Vy nhoẻn miệng cười:
“Giỏi thật đấy.”
Thiên Minh nắm tay Hạ Vy rồi nói:
“Anh đo cũng không dùng thước mà chẳng thấy em khen.”
Hạ Vy trừng mắt nhìn người bên cạnh. Ở đây còn có Linda và Đình Vũ mà Thiên Minh có thể đùa như vậy.
Cô quay sang nói với anh:
“Hình như xe đến rồi. Đi thôi.”
Thiên Minh khẽ gật đầu, nắm tay Hạ Vy đi lên hàng ghế phía trước. Đình Vũ và Linda ngồi cạnh nhau ở hàng ghế phía sau.
Người lái xe vui vẻ khen mấy người bọn họ thật đẹp đôi. Thiên Minh cười tới híp cả mắt. Anh thì thầm vào tai Hạ Vy:
“Ai cũng thấy vậy.”
Linda quay sang, nói với Đình Vũ:
“Em xin lỗi.”
Đình Vũ ngạc nhiên hỏi:
“Vì chuyện gì?”
Linda giải thích:
“Tại người lái xe hiểu lầm em và anh là một đôi.”
Đình Vũ mỉm cười:
“Người khác nói sao không quan trọng, chỉ cần em không nghĩ như vậy là được rồi.”
Câu nói của Đình Vũ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-khong-ngu-yen/3002391/chuong-96.html