Đưa Tinh Tuyết đi đến trung tâm thương mại chơi thì lại gặp được Cố Ngụy cũng đang đi mua vài đồ dùng nên cả hai cũng mời anh đi chơi cùng luôn.
- Tinh Tuyết, dạo gần đây... hình như là em khá bận nhỉ? - Cô Ngụy đi bên cạnh Tinh Tuyết hỏi.
- Dạ, cũng có một chút nhưng mà kể từ giờ sẽ không còn bận như thế nữa.
- Cậu không biết đâu, lúc cậu rời đi vài ngày, hôm nào anh ấy cũng hỏi mình xem là cậu có nhắn gì hay không đấy. - Ngân Án chen vào câu chuyện của hai người để nói.
Cố Ngụy nghe vậy chỉ biết gãi đầu cười. Anh cũng chỉ là muốn biết xem Tinh Tuyết thế nào. Hơn nữa anh còn nghe đồn được là Tinh Tuyết với Nhất Thiên cũng không còn là gì của nhau nữa. Điều này giống như là một điều vô cùng may mắn mà ông trời đang ban tặng cho anh. Dù sao thì nếu nó là thật thì anh có thể đường đường chính chính mà theo đuổi Tinh Tuyết rồi. Lần này anh sẽ không như ba năm trước kia, đứng nhìn cô và Nhất Thiên tươi cười với nhau. Lần này chính là anh và cô đứng cạnh bên nhau và nở nụ cười hạnh phúc.
- Em cũng không có gì tốt đẹp đâu, anh nên dành thời gian cho những điều quý giá và đáng trân trọng hơn kìa.
Còn đang vui vẻ trong suy nghĩ của mình thì lại bị câu nói của Tinh Tuyết làm cho từ người đang ngồi trên tầng mây cao liền ngã xuống dưới đất. Cố Ngụy nghe Tinh Tuyết nói vậy thì chỉ im lặng bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945933/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.