Không biết có phải là do tiếng vỗ tay vang dội quá hay không, lại nhìnkhuôn mặt lần đầu được trang điểm đậm trong gương, nó gật đầu đến tánthưởng, nhưng trong sự tán thưởng đó lại là sự tự giễu, thấy khinhthường với chính mình. Nó không nghĩ là sẽ có một ngày, chính bản thânmình lại bị một người đe dọa, rồi bắt buộc phải trình diễn một điệu đểmua vui cho những kẻ khác như thế.
Nếu ngày đầu tiên nhập học nó không yêu cầu phong tỏa thông tin cá nhân thì mọi chuyện có thể sẽ khác không? Bây giờ nó thấy thật hối hận, nhưng tất cả cũng đềuquá muộn. Vì quanh quẩn một hồi, theo từng bước chân, nó đã đi ra ngoàisân khấu từ lúc nào...
3 giờ chiều, cuối cùng cũng đến phần công bố kết quả.
Thể lệ thứ hạng 40% được tính theo số điểm của ban giám khảo, 60% là tin nhắn bình chọn của các học sinh trong cả trường.
Hai bên rèm trên sân khấu được vén ra, trên màn hình có chiều dài và chiềurộng to gần bằng cả một bức tường, đã dần dần hiển thị 12/24 cái tênđược sắp xếp theo thứ tự.
Thí sinh đứng hạng chót xếp thứ 12 là Vương Diệp Minh lớp 10D1.
Tiếp theo là Vũ Quế Anh đứng thứ 11 lớp 11D2.
Hạng 10 là Phan Thảo Anh lớp 12B1.
Hạng 9 là...
Hạng 8 là...
...
Hạng 4 là...
''Chín người đầu tiên có tên trên bảng xếp hạng thật là nên vui mừng! Ba người nắm giữ ba vị trí quan trọng nhất trong phần thi đầu tiên cũng sắp xuất hiện rồi.''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-toi-la-thien-than-hay-ac-quy/2315900/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.