- Tuần sau con sẽ được đưa tới nhà của chủ tịch Nguyễn! - Bà Khổng từ tốn nói.
- Sao cơ? Không phải là năm sau sao? - Mary sững sờ làm rơi chiếc đũa trên tay xuống.
- Ta muốn đẩy nhanh tiến độ!
- Tại sao lại vậy? - Cô mấp máy môi, hai tay bấu chặt vào gấu váy.
- Chủ tịch Nguyễn muốn động đến số cổ phần của nhà chúng ta! Con cũng nên có một phần đóng góp! - Bà Khổng dường như không để í đến sự hoảng sợ của Mary, cười nhạt.
- Nhưng... mẹ cũng thấy rồi đấy! Nếu con đến đấy sẽ bị hắn đối xử như thế nào, ngay cả mạng sống cũng...
- Chuyện này không tới lượt con quyết định! - Bà ta ngắt lời, không để Mary kịp nói hết.
Cô bặm môi, nhìn về phía Dương Phong. Anh bình thản đến lạ, giống như không có chuyện gì xảy ra vậy. Mà cũng đúng, vấn đề này cũng đâu có liên quan tới anh, người chịu thiệt cuối cùng vẫn là Mary.
~~~~~~~
- Anh! - Mary khẽ gọi, nhanh chân bước tới cạnh Dương Phong.
Anh dừng chân, quay sang nhìn cô.
- Đi vào đây em có chuyện cần nói! - Cô nói rồi kéo anh vào phòng mình, khóa cửa lại.
Sau khi chắc chắn cửa đã đóng chặt, cô nói:
- Anh ngồi đi!
- Sao vậy? Em làm thế người khác nhìn được sẽ tưởng em có ý định không tốt với anh đấy! - Dương Phong nhìn cô cười cợt nhả.
- Anh thôi đi!
Mary chau mày bực tức nhưng ngay sau đó nét mặt lại trở nên hiền dịu vì nhớ tới mục đích của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/33977/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.