" Mình và anh ta không cùng huyết thống, tức là không cùng cha mẹ! May quá! Nhưng... vì sao lại cảm thấy may mắn? Tại sao...? " - Mary ngồi chống cằm ở sau vườn, nghĩ vẩn vơ trong đầu.
- Tiểu thư! Tiểu thư! - Cô hầu lay lay tay của Mary vài lần.
Đó là một cô gái trẻ, có lẽ là người mới đến.
- Ơ, hả? - Mary giật mình ngơ ngác trả lời.
- Tiểu thư đang nghĩ gì mà chăm chú vậy?
- Không có gì! - Cô vội xua tay.
- Trà của tiểu thư đây! - Cô hầu mỉm cười đưa trước Mary một chén trà nóng bốc hơi nghi ngút.
Bỗng chốc chén trà trên tay cô ta rơi xuống vào tay Mary.
" Choang! "
Chén sứ vớ tan thành từng mảnh. Dòng nước nóng từ bên trong tuôn ra như cào xé làn da của Mary.
" A! " - Cô khẽ kêu lên, bặm chặt môi nhìn vết thương của mình.
- Ôi! Tiểu thư! Người sao không? - Cô hầu hốt hoảng nhìn vết bỏng đỏ trên tay Mary.
Mary không nói gì, đứng dậy đi thẳng vào trong nhà. Đường đến nhà tắm lúc này dường như bị kéo dài thêm vậy. Cô hầu kia sợ hãi vội chạy theo Mary.
- Em đi đâu vậy? - Trên đường vào nhà, hai người bất ngờ gặp Dương Phong.
Mary không trả lời, chỉ nhìn về phía vết thương của mình.
- Em...! - Anh chau mày nhìn tay cô rồi liếc nhìn về cô hầu mặt tái mét run lập cập đứng đằng sau.
Dương Phong nhanh chóng đưa cô vào nhà tắm rồi xả nước lạnh vào vết bỏng. Anh nhìn cô.
Mary dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/33972/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.