- Em đi chơi cả ngày như vậy chưa đủ sao? - Dương Phong khẽ thở dài.
- Chưa! - Mary ném lại câu trả lời của mình rồi ngúng nguẩy đi ra ngoài.
" Đúng là con gái! " - Anh bật cười lầm bầm nhìn theo bóng cô.
Đi đến hành lang khách sạn, Mary chợt nhớ ra, cô vội vàng lục lại túi xách của của mình.
- Đâu rồi! Chiếc thẻ đấy đâu mất rồi! - Cô lo lắng lục tung hết cả chiếc túi lên.
- Em đang tìm cái này sao? - Dương Phong dựa lưng vào cánh cửa, mơ màng ngắm nhìn chiếc thẻ bạch kim lấp lánh trên tay mình.
" Điên mất! Anh ta lấy nó từ lúc nào vậy! " - Mary bặm môi thầm nghĩ.
Cô từ từ đứng dậy, tự trách bản thân quá bất cẩn.
- Giờ thì về nhà được chưa? - Anh mỉm cười nhìn cô.
- Không muốn! - Mary kiên quyết lắc đầu.
- Em còn cố chấp vậy sao? Hải Băng! Nếu ở đây em sẽ sống bằng cách nào khi không có tiền? - Dương Phong tiến tới xoa đầu cô.
" Bổn cung đây là lê lết đầu đường xó chợ còn hơn về với tên nô tài nhà ngươi! " - Cô lầm bầm nhưng rồi cũng đi theo anh về nhà.
- Xin chào thiếu gia và tiểu thư! Hai người đã trở về! - Bà quản gia cúi người cung kính.
- Hàn Minh đâu? - Dương Phong liếc nhìn đồng hồ.
- Cậu chủ có gì sai bảo? - Anh chàng đẹp trai lập tức xuất hiện, chưa kịp để bà quản gia trả lời. Hôm nay vẫn giống như ấn tương đầu tiên, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/33971/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.