Chưa đầu năm phút sau, chiếc trực thăng từ trên cao dần xuất hiện hạ cánh xuống, tiếng ì ầm càng lúc càng to dần.
Mary sững sờ nhìn lên, chưa bao giờ cô thấy một chiếc trực thăng như vậy ở ngoài đời thực.
- Đi nào! - Dương Phong mỉm cười kéo cô vào trong.
- Anh giàu đến mức độ nào đấy? - Cô nghi hoặc quay sang hỏi anh, mong muốn có được câu trả lời thỏa đáng nhất có thể.
- Hỏi về vấn đề tài sản của người khác có vẻ không hợp lý cho lắm! - Vừa cẩn thận cài dây an toàn cho Mary anh vừa trả lời.
" Xem ra cứ ở bên cạnh anh ta sau này về già không làm việc cũng chẳng cần lo chết đói! " - Cô ngẫm nghĩ một hồi.
Mary mỉm cười đắc ý rồi tự cảm thấy bản thân quả thật là một thiên tài, có tầm nhìn xa trông rộng.
- Em không cần đắc ý đến mức độ đấy đâu! Ngủ đi, khi nào đến anh sẽ gọi! - Dương Phong bật cười nhẹ xoa đầu cô.
" Anh ta đọc được suy nghĩ của mình sao? - Mary hoang mang nuốt khan nằm xuống, tuy vậy vẫn gối đầu lên chân anh.
Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ, dường như có đôi tay nhè nhẹ đang vỗ về, có cơ thể ấm áp mang hương thơm nhẹ nhàng ôm lấy cô. Thật thoải mái!
Ngủ được một lúc Mary lại tỉnh dậy. Cô dụi dụi mắt ngáp ngắn ngáp dài.
- Sao lại dậy rồi? - Rời mắt khỏi tập tài liệu xuống anh dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/2228791/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.