" Cái tên Dương Phong chết tiệt! " - Cô thầm chửi.
Mary dừng mắt tại chiếc ghế đối diện. Khánh ngồi im lặng lấm lét nhìn ba người trước mắt mình, đôi môi phiếm hồng khẽ run lên vì sợ hãi
- Khánh! - Cô khẽ gọi, chạy vội tới.
- Em về rồi sao? - Dương Phong mở mắt, dịu dàng nhìn Mary.
- Anh làm gì Khánh vậy? - Cô trừng mắt nhìn anh.
- Anh có làm gì đâu, đừng đổ oan như vậy! - Anh nhún vai nói.
- Cái tên mất dạy này có làm gì mày không? - Như để chắc chắn Mary quay sang thì thầm hỏi Khánh.
- Anh không điếc! - Dương Phong nối lời, không kịp để Khánh nói.
- Anh ta không là gì tao cả, chỉ có điều mày vừa thì thầm... hơi to! - Khánh ái ngại nhìn Mary.
- Vậy sao? - Mary che miệng, liếc nhìn sang Dương Phong.
Anh vẫn bình thản, thậm chí có phần dịu dàng.
- Anh ta không làm gì thật chứ? Kể cả làm tổn hại tinh
thần? - Mary vừa hỏi vừa nhấc tay nhấc chân Khánh lên để kiểm tra.
Gương mặt Dương Phong bất chợt tối sầm lại tức giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
Hai vệ sĩ bên cạnh đồng thời toát hết mồ hôi hột. Mọi lần dù tức giận đến đâu ông chủ cũng không để cho đối phương biết, lúc nào cũng có thể mỉm cười. Nhưng lần này lại tức giận đến mức không kiềm chế được mà để lộ ra ngoài như vậy... bão tố sắp xảy ra rồi.
Nhưng điều quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/2228781/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.