Đến chiều hôm đó, khi Đào Tự Luân đang ngồi trong nhà bấm điện thoại, tìm nhà để định cư thì đột nhiên, bên ngoài có người gõ cửa. Cậu giật mình, đi tới cửa hỏi xem người ngoài kia là ai.
"Tự Luân, mau mở cửa cho anh. Trở về nhà với anh." Giọng nói của Đào Duy Đăng phát ra từ phía bên kia cánh cửa.
Tự Luân giật mình, lùi lại phía sau. Không ngờ hắn lại về nước thật. Cậu cứ tưởng hắn đang đi kí một hợp đồng quan trọng. Tại sao lại trở về nước nhanh thế cơ chứ? Chưa kịp định hình lại, Đào Duy Đăng lại gõ cửa nhà, bảo cậu mau mở cửa. Kèm theo câu nói đó là lời hăm dọa nếu cậu không mở cửa ra, hắn sẽ đạp cửa đi vào.
Nghe Duy Đăng nói, Tự Luân tất nhiên là rất sợ. Cậu sợ hãi, lùi lại phía sau, không dám mở cửa cho hắn. Hắn gõ cửa mãi nhưng cậu không mở nên đã lệnh cho hai anh vệ sĩ đi cùng phá cửa.
Rầm!
Cánh cửa được mở ra, Duy Đăng với hai anh vệ sĩ bước vào. Tự Luân sợ hãi, lắp bắp nói không nên lời. Duy Đăng tiến tới chỗ Tự Luân, cậu sợ hãi, lùi lại phía sau, bảo hắn đừng tới gần mình. Hắn không chần chừ gì nữa, tiến tới bóp cổ cậu khiến cậu khó thở.
"Thả... Em ra...!!" Tự Luân vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi bàn tay của Duy Đăng.
"Em hay lắm Đào Tự Luân. Anh chỉ vừa mới đi ra nước ngoài thôi mà em đã chạy trốn như vậy rồi. Đúng là không nghe lời gì cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3354299/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.