Chỉ tầm nửa tiếng sau, tiếng gõ cửa nhà vang lên. Đào Tự Luân sợ hãi, đứng dậy đi tới cửa. Cậu không mở cửa mà đứng ở ngay cửa, hỏi người bên ngoài là ai. Từ bên ngoài truyền đến một giọng đàn ông khá trầm, nói rằng mình là vệ sĩ ở nhà của Đào Duy Đăng. Anh ta nói rằng Đào Duy Đăng ra lệnh cho anh ta tới đưa cậu về nhà. Nghe thấy thế, Tự Luân hoảng sợ lùi lại phía sau rồi té xuống đất. Cậu không ngờ hắn lại nhanh như thế đã cho người tới bắt cậu đi về rồi.
"Các, các người tới nhầm chỗ rồi! Nơi này, nơi này không phải là nhà của cậu chủ Đào Tự Luân nhà các người!" Tự Luân run rẩy lên tiếng nói vọng ra ngoài.
"Cậu chủ Tự Luân, cậu đừng bướng nữa. Thiếu gia đang trên đường bay về nước, anh ấy về tới sẽ ra tay tàn nhẫn hơn với cậu đấy." Một giọng đàn ông khác lại vang lên, tay vẫn đập mạnh vào cửa nhà cậu.
Cánh cửa nhà bị những người bên ngoài đập mạnh một cách tàn nhẫn. Nhưng nó vẫn cố gắng trụ lại để bảo vệ vị chủ nhân của mình. Dù gì thì cửa nhà cũng chỉ làm bằng gỗ thôi, chỉ cần đập mạnh thêm vài lần nữa, có thể nó sẽ sớm rớt ra ngoài thôi. Vì nhà của cậu ở một nơi vắng vẻ nên bây giờ cậu có bị làm sao thì cũng chẳng ai quan tâm đến. Rút kinh nghiệm lần sau mua nhà ở nơi đông đúc dân cư để lỡ có chuyện gì cũng có người hỗ trợ.
Đào Tự Luân sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3354298/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.