"Nghe nói học trưởng bị bệnh, phải uống thuốc đúng giờ nha."
Tin nhắn gửi từ tài khoản Ngọc Ngọc Miêu, nhưng mãi lâu sau mà vẫn không được đáp lại, hoàn toàn khác với trả lời trong một giây của quá khứ.
Đoạn Ngọc Vũ rũ mắt, thật ra cậu cũng biết nguyên nhân là gì.
Dù sao Ngọc Ngọc Miêu cũng không chịu nói chuyện với mình, thế nên Ân Tử Tấn dứt khoát không xem điện thoại nữa.
Mãi cho đến giữa trưa, tan học, tất cả học sinh đều có thời gian rảnh, Ân Tử Tấn mới trả lời.
"Tôi bị bệnh em sẽ quan tâm sao?"
Đoạn Ngọc Vũ im lặng, có quan tâm không thì cậu không rõ, ít nhất khi nhìn thấy Ân Tử Tấn phát sốt, hơn nữa là phát sốt vì mình, lòng cậu rất áy náy.
'Anh bị bệnh em sẽ ngại......'
Vẫn chưa đánh xong một câu, Ân Tử Tấn lại nhắn tin đến nữa.
"Xin lỗi, tôi bệnh đến ngu người rồi, không cố ý hung dữ với em."
"Đừng giận tôi nhé?"
"Ừm, học trưởng uống thuốc chưa?"
"Rồi."
Lừa ai vậy? Đoạn Ngọc Vũ cười lạnh một tiếng, thuốc cậu đưa vẫn còn y nguyên, ngay cả miệng túi vẫn còn chưa mở kìa. Ngọc Ngọc Miêu mới gửi tin nhắn chẳng bao lâu, thế mà đã uống rồi?
Làm cho có lệ cũng không làm, trai thẳng xấu xí.
"Nói dối, rõ ràng học trưởng bị bệnh nhiều ngày như vậy mà không uống viên thuốc nào."
Ngay lập tức, Ân Tử Tấn cảm thấy nghi ngờ, sao Ngọc Ngọc Miêu biết được?
Ngọc Ngọc Miêu biết hắn bị cảm đã nhiều ngày, còn biết hắn không uống thuốc, tựa như luôn chính mắt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-thang-giup-trai-thang/364025/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.