Editor: Diệp Hạ
"Đi? Đi đâu, đi thuê phòng sao?"
Đoạn Ngọc Vũ nắm chặt điện thoại, không trả lời.
Cậu có thể giải thích là vừa tập múa cùng bạn xong, cả đám định đi ăn khuya, sau đó làm nũng mắng Ân Tử Tấn quá đa nghi.
Hoặc là theo khuôn sáo cũ hơn chút: 'Đây là anh họ của em, anh hung dữ như thế làm gì? Còn nói em muốn đi thuê phòng với người khác nữa!'. Sau đó giả vờ ấm ức khóc lóc một chút, chắc Ân Tử Tấn sẽ sốt ruột dỗ Ngọc Ngọc Miêu.
Chuyện này cậu có thể lừa cho qua rất dễ dàng.
Nhưng mà, cần thiết sao? Đoạn Ngọc Vũ hỏi bản thân.
Nếu không muốn trả thù Ân Tử Tấn, vậy có phải nên rút lui ngay khi Ân Tử Tấn vẫn chưa lún quá sâu, thu tay lại kịp thời mới là lựa chọn tốt nhất?
Yêu qua mạng mà thôi, thậm chí còn chưa đâm thủng tầng giấy cuối cùng, Ân Tử Tấn có thể đau buồn được bao lâu?
Bây giờ.... là một cơ hội.
Đoạn Ngọc Vũ cắn cắn môi, cuối cùng cũng trả lời.
"Vậy thì sao?"
"Anh lại chẳng phải cái gì của tôi mà quản rộng đến vậy."
Giọng điệu thản nhiên, giữa những hàng chữ đều chứa đầy lạnh nhạt, vô tình.
"Ngọc Ngọc, anh làm em không hài lòng chỗ nào sao, bình tĩnh nói chuyện nhé?"
Ân Tử Tấn gửi tin nhắn thoại qua, giọng điệu vừa hung hăng vừa gấp gáp trước nay chưa từng có.
Đoạn Ngọc Vũ không trả lời nữa, cậu bỏ điện thoại vào túi, cười cười với đám bạn đang thúc giục.
"Tới ngay."
Trong suốt thời gian ăn khuya, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-thang-giup-trai-thang/364024/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.