Chân Diểu chạm được phần cạnh của sofa, lại mò mẫm sang bên một chút, không có gì cả, trên ghế không hề có người. Hoặc cũng có thể là anh vừa mới ở đây không lâu nên trong phòng khách vẫn còn lưu lại một chút mùi hương trên người anh.
Cô thở phào nhẹ nhõm, thu tay về nhẹ nhàng rót nước vào ly.
Dòng nước róc rách chảy vào trong ly, tay của cô vẫn đang chống trên bàn trà, giữ nguyên tư thế ngồi xổm cầm ly nước uống sạch không chừa lại gì, âm thanh ừng ực hết tiếng này đến tiếng khác, vội vàng nhưng vẫn rất tế nhị.
Uống hết một ly nước thì mới làm giảm đi được cảm giác khó chịu, cô cầm ly cái ly không đứng lên, nhưng vì động tác quá nhanh khiến cho đầu óc cô choáng váng.
Đầu Chân Diểu nặng trĩu, loạng choạng bước đi được vài bước thì chân va phải cạnh của bàn trà, đau đến mức khiến cô phải cúi gập người xuống hít hà một hơi.
Đau quá!
Cô đưa tau xoa xoa chỗ vừa bị đụng phải ban nãy, sau đó cẩn thận mò mẫm theo cạnh của bàn trà, tập tễnh bước đi, váy ngủ của cô lướt qua ghế sofa, tạo nên tiếng sột soạt.
Không biết có phải là cô gặp ảo giác rồi hay không, hình như mùi hương đó ở vị trí ngay giữa sofa và bàn trà lại trở nên càng rõ ràng hơn.
Vừa đi vừa suy nghĩ, đã đến cửa phòng rồi nhưng Chân Diểu lại không nhịn được mà quay người lại.
Tất nhiên là cô không nhìn thấy gì cả, chỉ là trong phòng khách không có một tiếng động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-cam-nguy-hiem-than-mat/1029791/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.