Chương trước
Chương sau
Trần Trường Sinh rõ ràng, Kỷ Tấn dùng một đêm cưỡng ép bảo vệ Chung Hội phá cảnh, chính là muốn để hắn giải bia nhanh hơn mình và Cẩu Hàn Thực. Việc Đường Tam Thập Lục đêm qua trích dẫn lời Thánh Hậu nương nương, từ bản chất không có bất kỳ ý nghĩa gì. Ai có thể trở thành người đầu tiên giải bia năm nay là vinh quang lớn nhất.

Ngay vào lúc này, trước nhà tạm có biến hóa phát sinh, Kỷ Tấn khẽ lướt đến chỗ Chung Hội, quát một tiếng làm hắn tỉnh lại, đem một viên thuốc nhét vào trong miệng của hắn, tay phải hóa chưởng vỗ vào lưng của hắn.


Cẩu Hàn Thực vẻ mặt hơi rét lạnh, nói:
- Hòe Viện tế thiên hoàn?

Trần Trường Sinh không biết tế thiên hoàn là cái gì, nhưng đa số người ở đây đều biết, nghe được Cẩu Hàn Thực nói xong thì không khỏi biến sắc, nghĩ thầm rằng không ngờ Hòe Viện đem linh dược trân quý như thế để trợ Chung Hội phá cảnh, từ đó có thể thấy được Hòe Viện coi trọng người này thế nào, mà khát vọng muốn làm nhục đám người Trần Trường Sinh của Kỷ Tấn mãnh liệt cỡ nào.

Chung Hội ăn vào viên dược kia, lại được Kỷ Tấn dùng chân nguyên tương trợ, trong nháy mắt, sắc mặt trở nên đỏ bừng rồi lại hồi phục như thường, sương mù tràn ngập quanh thân thể hắn theo đó đậm nhạt rồi tụ lại bình thường, chậm rãi trở lại trong thân thể của hắn

Một hơi thở tinh thuần xuất hiện.

Ngọn đèn dầu sớm đã tắt, lúc này bỗng nhiên lắc lư, không biết gió đến từ nơi nào làm hoa cỏ quanh Chiếu Tình Bia nghiêng ngả.

Chung Hội mở to mắt, đứng dậy, chậm rãi xoay người nhìn vào đám người, chỉ thấy ánh mắt của hắn u tĩnh một mảnh, so với ngày thường không biết sâu thêm bao nhiêu.

Một gã thư sinh Hòe Viện mừng rỡ nói:
- Chúc mừng sư huynh phá cảnh.

Trong đám người cũ của Thiên Thư Lăng cũng vang lên tiếng nghị luận, có người nói:
- Hòe Viện nội tình quả nhiên thâm hậu, khâm phục khâm phục.

Chung Hội rất bình tĩnh, trên mặt không mừng cũng không kiêu ngạo, hắn hướng đám đông chắp tay thi lễ, cử chỉ thong dong.

Có người khen:
- Tuy có ngoại lực nhưng chung chuy là cảnh giới của mình, xem bia đầu có thể ngộ phá cảnh, quả thật không tầm thường.

- Đa tạ sư thúc thành toàn.
Chung Hội xoay người lạy Kỷ Tấn, chân thành nói.

Kỷ Tấn sắc mặt tái nhợt có nét ửng hồng, khẽ vuốt râu không nói, rất là vừa lòng.

Đúng như đám người nghị luận, nếu Chung Hội không có thiên phú ngộ tính thì cho dù Kỷ Tấn hao tổn chân nguyên cũng không thể làm được điều này.

Xung quanh bỗng nhiên an tĩnh lại.

Bởi vì Chung Hội nhìn về đường núi, chỗ Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực đang đứng.

Năm nay ba người đầu bảng Đại Triều Thí, Trần Trường Sinh cầm đầu, Cẩu Hàn Thực thứ hai, Chung Hội thứ ba. Kết quả thông báo ra, có kẻ vì Cẩu Hàn Thực mà cảm thấy tiếc nuối, càng có nhiều người rung động vì Trần Trường Sinh, nhưng lại có rất ít người nhắc tới Chung Hội, cho dù ngẫu nhiên nhắc tới, cũng chỉ mang theo ý trào phúng, nói người này thật may mắn.

Vận may của Chung Hội ở trong Đại Triều Thí rất tốt, lúc đối chiến rút thăm, ngoại trừ cuối cùng thua Lạc Lạc thì không hề gặp cường địch, về phần giống như Quan Phi Bạch, Lương Bán Hồ, Thất Gian, Trang Hoán Vũ, thực lực cảnh giới không kém gì hắn, thậm chí rõ ràng Chiết Tụ còn mạnh hơn hắn, đa số đều do Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh đánh bại, bằng không hắn rất khó tiến vào tam giáp cuối (top 3).

Đương nhiên, mọi người cho là Chung Hội không thể đánh đồng với Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực, nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là cảnh giới sai biệt, Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực đều là Thông U Cảnh, hắn chỉ là Tọa Chiếu cảnh, cho dù cách một bước Thông U vẫn kém xa.

Hôm nay, Chung Hội rốt cục Thông U thành công.

Tam giáp đầu Đại Triều Thí cảnh giới đã ngang bằng.

Mọi người xung quanh thấy Chung Hội nhìn Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực, biết hắn nhất định nói ra suy nghĩ của mình.

- Sau Đại Triều Thí, Thiên Cơ Các sẽ không sửa Thanh Vân Bảng và Điểm Kim Bảng. Bởi vì Đại Triều Thí tam giáp đều đã tiến vào Thiên Thư Lăng, ở trong lăng sẽ có vô số tạo hóa, cũng sẽ có sụp độ, có thí sinh ở Đại Triều Thí xếp hạng chót, vào Thiên Thư Lăng lại như rồng bay lên trời, có thí sinh ở Đại Triều Thí biểu hiện vô cùng tốt, vào Thiên Thư Lăng lại chỉ ngồi rục một chỗ, nhìn bia đá thở dài thở ngắn, tu vi không tăng chả có ý nghĩa gì, tất cả chỉ nhìn hiện tại, cho nên Thiên Cơ Các sẽ đợi mọi người rời khỏi Thiên Thư Lăng mới sửa bảng.

Chung Hội nhìn Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực nói:
- Trước khi nhập Thiên Thư Lăng, thế nhân đều nói ta không bằng hai người các ngươi, may mắn là ta đã tìm được vận mệnh của mình. Đêm qua ngươi nói với ta, có thể giải bia hay không có quan hệ gì với ta, ta với ngươi không quen, vì sao phải thất vọng, ta muốn nói là, nếu ngươi không kịp ra khỏi Thiên Thư Lăng, ngươi còn không có tư cách làm đối thủ của ta, đó thật sự sẽ làm cho ta thất vọng.

Trần Trường Sinh trầm mặc không nói, Cẩu Hàn Thực bình tĩnh như thường.

Đường Tam Thập Lục lạnh trào nói:
- Không phải là phá cảnh Thông U sao, hai người bọn họ cũng sớm đã Thông U, còn kiêu ngạo như vậy, người không biết còn tưởng rằng ngươi đã Tụ Tinh thành công.

Lời này quả thật rất có đạo lý, Chung Hội mặc dù phá cảnh Thông U, tuy nhiên vừa mới đuổi theo Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh, đâu có lý nói như vậy.

Chung Hội không để ý tới Đường Tam Thập Lục, cuối cùng nhìn Trần Trường Sinh nói:
- Không thể, ta phải đi trước từng bước.

Hai gã Hòe Viện thư sinh nghe vậy, mơ hồ đoán được gì đó, hưng phấn không thôi, lớn tiếng nói:
- Cung tiễn sư huynh.

Kỷ Tấn vẫn như cũ vuốt râu không nói, nụ cười trên mặt càng ngày càng thịnh.

Mặc dù là đám bia tùy tùng bên ngoài cũng gật gật đầu, tỏ ý khen ngợi.

Nói xong câu đó, Chung Hội đi vào trong nhà tạm, mãi đến trước bia, đưa tay phải ra đặt lên đường cong.

Một đạo thanh quang xuất hiện, một cơn gió mát cuốn tới làm cành lá rung rinh.

Thân ảnh của Chung Hội biến mất không thấy gì nữa.

Thấy hình ảnh này, những người mới vào Thiên Thư Lăng năm nay không kìm nổi kinh hô liên tục.

Người cũ thì làm như không thấy.

Đúng vậy, Thiên Thư Bia được giải rồi.

Trong các thí sinh nhập lăng năm nay, người thứ nhất giải Thiên Thư Bia thành công đã xuất hiện.

Không phải Cẩu Hàn Thực, cũng không phải Trần Trường Sinh, là Hòe Viện Chung Hội.

Chung Hội lúc này hẳn đã đứng trước tấm bia thứ hai.

Gió mát yên tĩnh, trước Chiếu Tình Bia cũng an tĩnh.

Mọi người trong vô thức nhìn Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh, nhất là ánh mắt nhìn Trần Trường Sinh có rất nhiều cảm xúc.

Chính như Đường Tam Thập Lục và Quan Phi Bạch nói, rất nhiều người đều đang ghen tỵ cái gọi là thất tử nhà tranh là đối tượng bị ghen tị nhất, dù trước đó có vô danh, nhưng ở Đại Triều Thí đột phát sáng rọi, thậm chí có khả năng cười Từ Hữu Dung làm vợ, nhìn hắn, có ai không thầm chua xót, không cam lòng?

Những người này trước đây có bao nhiêu ghen tị, bao nhiêu chua xót, lúc này trong ánh mắt đều là cố ý thông cảm và thương hại.

Chung Hội giải bia thành công liền vô tung mà đi, chỉ để lại một câu nói với Trần Trường Sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.