Đột nhiên, Mạc Hướng Vãn có một cảm giác thanh thản,thỏa mái mà trước nay chưa từng thấy, nó giống như người tủ tù sắp đến giờ thihành án bỗng nhiên nghe thấy Hoàng đế đại xá thiên hạ, được tha bổng ra ngoài.
Con người Mạc Bắc cũng có những điểm mà cô hoàn toànkhông ngờ được. Cô trăm tính ngàn toán, đến nay lại nhìn thấy mình chẳng quachỉ đang lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử mà thôi. Anh không chối bỏ, khôngtrốn tránh cũng không bức ép cô, đây chính là những gì anh muốn truyền đạt đếncô.
Khi Mạc Hướng Vãn quay về nhà mình thì Mạc Phi đã mặcđồng phục đâu vào đấy, đeo ba lô trên vai đang ngồi xỏ giày. Mạc Phi là một đứatrẻ có tính khí tốt, cũng có những lúc không nghe lời cô nhưng sau đó vẫn biếtthỏa thuận, thương lượng lại cùng mẹ.
Đây có lẽ cũng là do gen di truyền.
Mạc Bắc vẫn đỗ xe ở dưới nhà chờ hai mẹ con cô. MạcHướng Vãn đi xuống nhà, nhìn thấy Mạc Bắc ngồi trước vô lăng đang cầm tờ báoTài chính đọc, lần đầu tiên cô cảm thấy vô cùng ngại ngùng.
Anh trông thấy hai người đang đến gần, liền vẫy taymời lên xe.
Có mấy cậu bé nhỏ tuổi chạy đến gọi Mạc Phi, Mạc HướngVãn nhận ra trong đó có cậu bạn thân của Mạc Phi, Vu Lôi. Vu Lôi nhìn thấy MạcBắc liền mở to mắt, xác nhận lại lần nữa rồi nói với Mạc Phi: “Mạc Phi, ngườibị hại đến giám sát cậu hả?”
Mạc Phi chu miệng lên, lớn tiếng trả lời khiến chokhuôn mặt của Mạc Hướng Vãn nóng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-em-that-qua-xinh/3214957/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.