Cả đêm ấy, Mạc Hướng Vãn chẳng thể nào ngủ yên giấcđược, dáng vẻ vui như Tết của Mạc Phi quanh quẩn mãi trong đầu cô.
Cô sực nhớ lại câu nói của Quản Huyền, và cả những lờikhuyên răn của Tần Cầm. Cả hai chị đều nghĩ tốt cho cô, nói rất hợp lý. Bỗngnhiên, cô lại nghĩ đến Mạc Bắc.
Gần đây, tòa nhà này bắt đầu có thêm một vài chuyệnthị phi đồn thổi. Tất cả mọi người đều bàn tán về Mạc tiên sinh thuê căn phòng403 phải lòng người mẹ đơn thân trẻ tuổi Mạc Hướng Vãn ở phòng 402.
Bác Thôi không ngừng nói với cô rằng: “Hướng Vãn, Mạctiên sinh là một người tốt bụng, tôi đã nhìn thấy từ lâu rằng cậu ấy có ý tứvới cô đấy.” Bà tỏ rõ vẻ nhiệt tình của người nắm bắt mọi nội tình sự việc, MạcHướng Vãn thấy vậy chỉ biết mỉm cười đáp lại.
Còn có rất nhiều người hàng xóm khác ít nhiều cũngbiểu hiện ra ý nghĩ tương tự như vậy.
Ví như anh mặt rỗ trông xe ở dưới nhà mấy hôm trướcvừa thấy cô về liền chạy tới thông báo rằng: “Mẹ bé Mạc Phi, chỗ đỗ xe của Mạctiên sinh bị khách của phòng 501 chiếm mất rồi, phiền cô gọi điện thoại cho anhấy báo là đem xe gửi tạm chỗ khác một hôm nhé! Một lúc nữa, tôi phải ra ngoàiăn uống cùng mấy người bạn thân rồi.”
Hay như một bác ở dưới nhà cô hai, ba tầng mỗi khi tìmđược cơ hội tán gẫu, không nhìn thấy Mạc Bắc đưa Mạc Phi đi học lại đến gần hỏithăm Mạc Phi: “Mạc Phi à, chú Mạc hôm nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-em-that-qua-xinh/3214953/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.