Mạc Bắc đưa Mạc Hướng Vãn đến chỗ làm rồi phóng xe đếncông ty ngay. Chủ nhiệm Giang vừa mới nhận điện thoại xong, đi ra ngoài gặp anhliền nói luôn: “Mạc Bắc, tiểu tử cậu thật giỏi quá! Muốn đổi nghề đi làm nhàđầu tư sao?”
Mạc Bắc mỉm cười: “Cháu đâu dám! Cháu núp dưới bóngquan lớn của Chủ nhiệm là được rồi, cần gì phải tự chuốc khổ vào thân chứ? Bâygiờ tình hình kinh tế thế giới cũng chẳng có gì khởi sắc cả.”
Chủ nhiệm Giang không nói đùa cùng anh nữa, sắc mặttrở nên nghiêm nghị: “Cậu đích thực đang đùa với lửa đấy. Phía nhà máy bên đókhông ngờ lại muốn bàn bạc lại điều khoản hợp đồng với bên nước ngoài, còn nóilà sẽ phải quản lý cả nguồn ngoại vốn nữa. Cậu phải biết rõ một điều là vụ nàyđã có cấp trên dặn dò trước rồi, tại sao cậu vẫn cứ chọc gậy bánh xe thế? Đó làvấn đề trong nội bộ lãnh đạo của người ta, cậu có cần thiết phải làm hỏngchuyện tốt của người khác hay không vậy?”
Mạc Bắc ngồi xuống, cầm chiếc cốc chuẩn bị đi pha tràrồi nói với Chủ nhiệm Giang: “Chủ nhiệm Giang, chỗ Chủ nhiệm có chuột bọ đấy,lúc nào thì lãnh đạo cấp trên đến bắt vậy?”
Chủ nhiệm Giang vừa tức giận lại vừa căng thẳng, ôngnói: “Cậu đừng có nói bóng nói gió, làm thế với tôi thì được chứ với người kháccậu có làm được không?”
Mạc Bắc chậm rãi ra ngoài rót trà rồi quay lại nói mộtcách nghiêm túc: “Vẫn còn khoảng trống trong khoản lợi nhuận đó, chỉ cần doanhnghiệp nước ngoài kia chịu đầu tư thì chẳng ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-em-that-qua-xinh/3214948/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.