Buổi sáng hôm sau, Mạc Hướng Vãn đến công ty vàchuẩn bị đơn xin từ chức. Lúc biết chuyện, Trâu Nam vô cùng tánthành, nhưng vẫn hỏi lại: “Lão đại, chị thật sự không muốn làm trongngành này nữa sao?”
Mạc Hướng Vãn nhấp một ngụm cà phê rồi cườinói: “Ngành nào mà chẳng có anh tài? Chị chuyển sang làm một ngànhkhác, nói không chừng sẽ đạt được thành tích nổi trội ở đấy.”
Trâu Nam ra sức tán thưởng: “Đúng vậy, đúngvậy.”
Nói vậy nhưng trong lòng Mạc Hướng Vãn vẫn vôcùng trống rỗng, kể từ hôm nay, cuộc sống của cô sẽ chỉ là quảnlý, chăm sóc Mạc Phi thật tốt, gửi Đơn xin việc, rồi đi phỏng vấn…Đột nhiên đang bận bịu lại trở nên rảnh rỗi, nhất thời cô chưa thể thíchứng ngay được.
Sáng sớm cô đã nói cùng Mạc Bắc rằng hôm naysẽ nộp Đơn xin thôi việc. Mạc Phi ngồi bên cạnh liền nói: “Mẹ ơi, cóphải mẹ muốn sa thải ông chủ của mình không?”
Cô hôn nhẹ lên khuôn mặt của con trai rồi nói:“Mẹ sắp đổi sang một công việc mới.”
Không ngờ con trai cô liền vỗ tay cổ vũ: “Mẹ ơi,con hy vọng mẹ có thể tìm được một công việc mà năm rưỡi chiều làcó thể tan làm, như vậy thì ngày nào mẹ cũng có thể kiểm tra bàitập về nhà cho con.”
Mạc Bắc cũng nói: “Thật ra, Phi Phi là một đứatrẻ rất quấn mẹ, nhưng công việc của em bận rộn quá, thằng bé chạytừ nhà này sang nhà kia tất cả đều vì bất đắc dĩ mà thôi.”
Câu nói này khiến Mạc Hướng Vãn cảm thấy áynáy vô cùng.
Trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trach-em-that-qua-xinh/3214934/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.