Tuyết tan, thời tiết dần ấm lên.
Việc cứu trợ nạn đói quả nhiên có ẩn tình, điều tra ra rất nhiều quan viên tham ô, liên lụy rộng khắp, dính líu đến quan viên nhiều nơi.
Việc này xử lý khá là nan giải, Tống Trạc ngày ngày bị triệu vào cung, liên tục mấy ngày, cuối cùng cũng giải quyết xong.
Sự việc sáng tỏ, hoàng đế vẫn chưa đề cập đến việc để Thái tử, công chúa hồi cung.
Lúc này, Thái tử, công chúa đang đi dạo trong vườn hoa phủ Tống, hương thơm thoang thoảng của hoa mơ phảng phất quanh chóp mũi.
Diêu Trăn dừng chân, nhìn hoa mơ đang nở rộ, trên mặt không thấy vui mừng, ngược lại đầy lo lắng.
Nàng nói với Diêu Miệt: "Năm ngoái lúc này, lũ băng tan gây lụt lội nghiêm trọng, năm nay không biết tình hình thế nào."
Diêu Miệt chớp chớp mắt: "Tống ca ca vào cung dò hỏi, chắc sẽ nhanh chóng biết thôi."
Diêu Trăn thở dài, cùng hắn chậm rãi đi về.
Trong vườn trồng đủ loại hoa mơ, đủ thấy chủ nhân nơi này yêu thích loài hoa này đến nhường nào.
Đi qua những khóm hoa, hương thơm ngào ngạt, nỗi lo lắng của nàng vơi đi nhiều, dần dần đi đến gần sân viện của Tống Trạc.
Diêu Miệt nhìn thấy tiểu đồng của Tống Trạc, vẫy tay gọi lại, hỏi: "Tống ca ca đã về chưa?"
Tiểu đồng đáp: "Bẩm Thái tử điện hạ, công tử đã về rồi, hiện đang ở trong sân."
Hắn nhìn Diêu Trăn: "Công tử vừa rồi còn nói, muốn đi tìm Thái tử, công chúa bàn bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-kieu/3715833/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.