Diêu Trăn không biết tại sao mình lại như vậy.
Bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm, nàng cảm thấy bất an, rõ ràng là trời lạnh, nàng mặc cũng không mỏng, nhưng lòng bàn tay lại dần dần đổ mồ hôi, thấm vào quai xách bằng gỗ, có chút trơn, lại có chút gai tay.
Ánh mắt Tống Trạc dừng lại trên người nàng trong giây lát, rồi chuyển sang chỗ khác.
Diêu Trăn bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Tống Trạc đi đến chỗ bình phong, dẫn mèo con ra, ra hiệu cho nàng xem.
Mấy ngày không gặp, tiểu gia hỏa đã có tinh thần hơn rất nhiều, thò đầu ra nhìn ngó xung quanh, thử thăm dò bước về phía trước hai bước, bị vạt áo của Tống Trạc chặn lại.
Diêu Trăn trong lòng vui mừng, đặt hộp đựng thức ăn xuống, ngồi xổm xuống, gọi "meo meo", dụ nó đến bên cạnh.
Tống Trạc tránh ra, mở hộp đựng thức ăn, lấy bát thuốc ra.
Nước thuốc đen đắng, phản chiếu một khuôn mặt không chút biểu cảm.
Người trong bát nước thuốc ánh mắt trầm trầm, đưa bát thuốc đắng đến bên môi, mặt không đổi sắc uống một hơi cạn sạch.
Hắn chậm rãi nuốt xuống, lông mày cuối cùng cũng hơi nhíu lại.
Diêu Trăn đang đùa giỡn với mèo con, mắt thấy sắp dụ được nó vào lòng, đột nhiên, phía sau Tống Trạc ho dữ dội, tiếng ho nối tiếp nhau không ngừng.
Nàng cả người cứng đờ, sợ hãi quay đầu lại, thấy hắn một tay vịn vào góc bàn, một tay ôm ngực, lông mày nhíu chặt, mái tóc đen nhánh vì thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-kieu/3715832/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.