Sao lại như thế? Tại sao lại như thế?
Rõ ràng người trước đây hai nhà thích là cậu ta và anh Quân Hạo, dù sau này Ôn Trà trở về, cha mẹ của Tề Quân Hạo cũng thích cậu ta hơn, còn nói riêng với cậu ta là họ không thích Ôn Trà nữa.
Nhưng giờ tự nhiên lại xuất hiện chủ nhà họ Tề, nói cháu dâu của ông ta nhất định phải là Ôn Trà mới được, vậy còn cậu ta thì sao? Cậu ta là cái gì cơ chứ?
“Tiểu Thủy! Tiểu Thủy!” tiếng kêu gấp gáp của Lâm Mộc kéo Ôn Nhạc Thủy về thực tại, anh ta đang vẫy vẫy tay trước mặt Ôn Nhạc Thủy đang thất thần.
Ôn Nhạc Thủy kìm nén cảm giác cay xè trong mắt, chí ít không để bản thân mình mất mặt ở trước mặt mọi người trong sảnh lớn, cậu ta đã không cười nổi nữa, khóe môi lạnh lùng rũ xuống: “Em không sao, có hơi tụt huyết áp chút.”
“Cái gì?” Lâm Mộc định nâng mặc Ôn Nhạc Thủy lên thì liền bị cậu ta gạt ra: “Anh bảo nhân viên phục vụ lấy chút kẹo nho cho em nhé.”
Ôn Nhạc Thủy không còn tâm trạng chỉ gật đầu cho có.
Mấy người khác không để ý tới cuộc nói chuyện của hai người bọn họ, tất cả đã bị giật mình bởi những lời nói của ông chủ Tề, lúc này mọi người đều dùng mắt giao lưu hoặc nhỏ tiếng bàn tán.
“Trời má, cậu ấm này đã được chấp nhận rồi hay sao? Đúng là nhặt được món hời lớn mà...”
“Người được chọn trước đây là Ôn Nhạc Thủy, dù nhìn thế nào thì Ôn Nhạc Thủy vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-xuyen-thanh-phao-hoi-thieu-gia-that/363959/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.