Lâm Phỉ uống rượu quá nhiều, đầu óc hơi mơ hồ nên vừa nghe thấy lời nói ấy, cậu che kín phần gáy trong vô thức.
“Làm sao có thể che đậy được chất dẫn dụ chứ? Cậu thật đáng yêu.”
Bàn về việc không biết xấu hổ thì Lâm Phỉ không bao giờ sánh ngang được với Ứng Thần.
Lâm Phỉ thu tay lại, vừa nói vừa lắc lư loạng choạng đứng lên muốn đi vệ sinh.
Ai ngờ Ứng Thần đột nhiên giật tay cậu một cái, Lâm Phỉ mất thăng bằng liền ngã vào đùi hắn.
Ứng Thần chặn nửa người Lâm Phỉ nói: “Cậu say rồi, để tôi đi cùng cậu.”
Lâm Phỉ cố gắng quay đầu nhìn về phía Bùi Cảnh Hành: “Không cần cậu đi theo, tôi muốn Bùi Cảnh Hành đi cùng tôi”.
Ứng Thần âm thầm tăng sức mạnh trong tay lên, hiển nhiên là muốn dùng sức mạnh để ép Lâm Phỉ đồng ý.
Nhưng miệng hắn vẫn nở một nụ cười như thể tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu: “Bùi Cảnh Hành vẫn là một kẻ chưa phân hóa, sao có thể cùng cậu đi đến nhà vệ sinh được?”
Lâm Phỉ còn muốn nói gì đó thì đột nhiên một bàn tay lạnh lẽo chạm vào tuyến thể của cậu.
Phần gáy phảng phất như có dòng điện chạy qua, cảm giác tê ngứa kỳ quái truyền đến xương cụt và vùng bụng dưới khiến cả người Lâm Phỉ run rẩy.
“Cậu đứng cũng không vững hay là để tôi đưa cậu đi? Nhé?”
Lâm Phỉ không muốn bị sờ tuyến thể lần nữa, lẩm bẩm hai tiếng đồng ý.
Hai người chậm rãi đi vào nhà vệ sinh.
Đến cửa phòng, Lâm Phỉ cả người mềm thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-phan-hoa-thanh-alpha/978283/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.