Nếu nói về độ trà xanh của Bộ Lâm Thịnh Dụng vì Vũ Âm sẽ vỗ ngực cực kỳ tự tin nói rằng sẽ không ai qua được cô ấy.
Vừa nghe cô đề nghị ngủ chung lúc đầu Bộ Lâm Thịnh Dung còn làm giá các kiểu. Như kiểu chỉ sợ Vũ Âm sẽ làm gì mình vậy nhưng bên trong thì vui đến muốn nhảy điệu disco.
Chiếc giường không phải quá lớn, ít ra hai người nằm cũng không bị chặt.
Vũ Âm nhanh trí kê cái gối chính giữa hai người. Cô thì không sao dù gì chuyện đó cô cũng đã làm qua không ít lần, cô chỉ sợ bản thân mình nhúng chàm Bộ Lâm Thịnh Dung thôi.
Thế là cô hùng hồn tuyên bố: “Ai vượt qua ranh giới này chính là cầm thú.”
Bộ Lâm Thịnh Dung nhìn qua Vũ Âm đang nằm cách mình cái gối ôm bằng ánh mắt vô cùng phức tạp. Cô trong sáng lắm. Không làm chuyện như vậy vào lúc này đâu.
Chỉ là có người thương nằm bên cạnh Bộ Lâm Thịnh Dung làm sao ngủ ngon được. Cô thấy Vũ Âm đã ngủ say liền nghiên người qua nhìn cô ấy. Trước giờ cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ ngủ cùng người khác, thậm chí khi nghĩ tới sẽ có chút chán ghét. Những kẻ như cô ngày ngày luôn sống trong đề phòng, chỉ sợ khi tin tưởng một ai đó kẻ đó sẽ quay sang đâm cho mình một nhát chí mạng.
Nhưng mà Vũ Âm thì khác, cô ấy không giống như bọn họ, không có suy nghĩ xấu với cô, càng không có ý định muốn vấy bẩn cô, đều đó khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-co-vi-ngot/2716917/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.