Vũ Âm rời khỏi nhà Bộ Lâm Thịnh Dung cũng là lúc bình minh lên. Cô đến bây đều là buổi tối, hôm nay rời đi buổi sáng mới thấy được toàn cảnh nơi đây.
Buổi sáng hơi có sương nên có chút lạnh Vũ Âm xoa xoa mũi mình đến đỏ ửng. Chỉ là cảnh vật nơi đây làm cô không thể nào rời mắt được. Đặc biệt là cái biệt phủ hoành tráng kia không khác gì trong mấy bộ phim có chứa tiên môn. Khung cảnh hùng vĩ núi non không khác gì tiên cảnh.
Chỉ là sau đó cô không thể nào bình tĩnh nổi. Cô nhìn thấy hai con họ mèo đang chơi đuổi bắt với nhau.
Vũ Âm: "..." Cô đứng hình mất hai giây rồi trực tiếp hét lên.
Bộ Lâm Thịnh Dung lái xe từ gara ra nghe tiếng hét của Vũ Âm liền nhảy xuống xe chạy nhanh ra ngoài.
Hai con họ mèo nghe tiếng hét vô cùng vang của Vũ Âm liền đưa mắt nhìn cô. Thế là bọn họ sáu mắt nhìn nhau vô cùng trân trối.
Đặc biệt là hai con họ mèo kia. Tụi nó thật muốn khóc ra nước mắt nhớ đến lời dặn đầy yêu thương của con sen.
"Chúng mày mà để cô ấy phát hiện, tao liền giết hết cả đôi."
Lúc nãy tụi nó đùa giỡn với nhau quá đà mà quên mất. Kỳ này không phải bị nhốt đâu mà bị thịt đó. Tụi nó sắp thành hổ trắng béo nướng và báo đen hấp xả rồi.
Vũ Âm cứ tưởng bọn nó sẽ lao vào xé xác cô chia mỗi đứa một nửa nhưng cô sai rồi. Con hổ trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-co-vi-ngot/2716916/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.