Là Trạm yêu nghiệt!
Nhìn rõ người xuất hiện là ai, Dung Khuynh bỗng nhiên thấy não bộ mình thật đau nhức!
"Nhìn thấy bản vương, ngươi không vui?" Lời này không phải là nghi vấn, mà là khẳng định. Bởi vì trong mắt Dung Khuynh bây giờ ngoài kinh hãi ra, không còn gì khác! Điều này... khiến Trạm vương vô cùng không vui.
Vì tâm tình hắn bây giờ rất xấu, nên không nhìn nổi có người được vui vẻ.
Còn lí do tại sao hết lần này tới lần khác hắn lại muốn thấy Dung Khuynh mất hứng. Trạm vương trả lời là: không có lí do, chỉ cần hắn muốn, mặc kệ người khác nghĩ gì.
Dung Khuynh nghe vậy, trái tim khẽ run rẩy, lập tức nhếch miệng đầy vui vẻ, mang khuôn mặt tươi cười ra đáp lại: "Vương gia, sao ngài lại đến đây?" Đúng là âm hồn không tiêu tán.
"Muốn thấy ngươi bị khó chịu!" Trạm vương trả lờ rất thẳng thắng, không chút che dấu thú tính của mình.
Dung Khuynh vội cắn răn một cái, sau đó tiếp tục cười, kiềm nén không chửi người, nói sang chuyện khác: "Vương gia, đi đường vất vả rồi, mời vào trong!"
"Hắc hắc..." Ngươi không thích thấy ta vui vẻ, vậy ta sẽ càng ra sức cười cho ngươi xem.
"Dung cửu!" Giọng kéo dài, mang theo hàm ý cảnh cáo.
Dung Khuynh lập tức khép miệng lại, không cười nữa: "Vương gia, mời vào trong!"
Trạm vương hừ nhẹ một tiếng, nhấc chân bước vào nhà.
Dung Khuynh lùi về sau hai bước, nhìn ba người đang quỳ trên đất: "Ma ma, ngươi đi chuẩn bị một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vuong-tac-phi/2791907/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.