Nhờ có phúc của em họ, cô mới có nửa ngày nhàn rỗi này, cô đã quên mất đã bao lâu rồi mình không đi dạo một trung tâm thương mại lớn.
Con người quả nhiên nên hòa nhập với nhau, dù cái gì cũng không mua nổi, nhưng hít một chút hơi người cũng tốt.
Mặc dù lần trước cô giả mạo người khác được 5 vạn tệ, nhưng cô luôn nhớ rằng tiền tài không thể lộ mặt.
Nhất là bây giờ cô vẫn là một cô gái ngốc đáng thương gánh trên vai món nợ của cha mình. Mỗi ngày bọn cho vay nặng lãi đều đối với cô như hổ rình mồi.
Cô cũng đã từng tìm cách báo cảnh sát vì bị bọn cho vay nặng lãi quấy rối, nhưng cảnh sát vẫn là cảnh sát, nợ nần vẫn là nợ nần, cảnh sát chỉ có thể bảo vệ an toàn cho cô trong một khoảng thời gian nhất định.
Bọn cho vay nặng lãi biết được hoàn cảnh của cô, cũng rất châm chước, đồng thời yêu cầu cô trả nợ cho bố mẹ càng sớm càng tốt, tiền lãi cũng không cần, bọn họ còn tỏ vẻ đáng thương, nói cuộc sống thực sự rất gian nan, không đòi được tiền bọn họ chỉ có thể ăn gió Tây Bắc, có già có trẻ đáng thương vô cùng, chỉ thiếu chút nữa quỳ xuống cầu xin cô.
Đương nhiên, bọn cho vay nặng lãi tỏ ra đáng thương là một mặt, lúc bọn chúng hung tàn lên lại là một mặt khác.
Bọn họ rất giỏi trong việc chuyển đổi giữa hai trạng thái này, còn thành thạo hơn việc chuyển đổi tài khoản đăng nhập trên điện thoại. Tốt xấu mềm cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-vi-tinh-yeu-toi-thuong-thuc-hang-ngay/902523/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.