Ngay cả với chính cánh cụt hoàng đế mà nói, trông chúng cũng rất giống nhau, bụng trắng lưng đen cổ vàng, rất khó có thể phân biệt. Mất hồi lâu để có thể phân biệt được, trong nhiều con cánh cụt giống nhau như vậy, chúng chỉ có thể nhận ra nhau qua tiếng kêu.
— (Nhật ký nuôi dưỡng cánh cụt hoàng đế)
—— ——
“Kỳ Tích?!” Lý Vực hồn bay phách lạc gọi thất thanh, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Hắn có dự cảm mãnh liệt, cái người không thấy rõ diện mạo đi cùng Kỳ Tích kia, là nhân vật chính còn lại trong topic buôn chuyện ban nãy.
Lý Vực mới bước được hai bước, đã bị các bạn mình ấn xuống ghế.
“Anh à, chắc anh uống nhiều rồi.”
“Ban nãy ai nhắc tới người kia vậy, hại Lý Vực bị ảo giác luôn rồi đấy.”
“Đúng rồi, không phải đã bảo đừng nói ba chữ kia rồi hay sao?”
“Không phải, tôi nhìn thấy em ấy thật mà, tôi không nhìn lầm đâu.” Lý Vực lẩm bẩm nói, “Còn người kia…” Hắn túm lấy áo bạn mình, “Vương Kỳ à ông mau điều tra giúp tôi đi, nhất định là em ấy, ông tra giúp tôi xem em ấy ở phòng nào đi.”
Ở đây đều là phòng riêng, nhất định Kỳ Tích đang hẹn hò riêng với tân hoan. Nhà hàng này do cậu của Vương Kỳ mở, muốn tra camera giám sát chỉ là chuyện nhỏ.
Ban nãy hắn còn xoắn xuýt, đan xen với nhớ nhung phẫn uất, nhất thời trông thấy hai người này, trong lòng lại càng không cam lòng, khó có thể bình tĩnh lại, nếu không gặp được cái tên ciu nhỏ kia thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-troi-sinh/581084/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.