* Tiểu tử cậu để cho chúng tôi đợi nửa giờ, Anh Ngạn thật vất vả mới có thời gian cùng chúng ta tụ tập, cậu còn dám đến muộn. “Lâm Diệc Hoành hướng anh ấy hô.
Chu Cảnh Thiên liếc mắt một cái liền nhìn thấy nam nhân ngồi ở giữa sô pha.
Ánh đèn trong phòng tương đối tối, anh ấy mặc tây trang màu đen, hai chân thon dài vắt chéo, ngũ quan ủ dột tuấn mỹ, ngẩng đầu nhìn anh ấy , ánh mắt lạnh như băng lại thâm thúy.
* Thông cảm tao một chút , thông cảm một chút , Anh Ngạn, trên đường xảy ra chút chuyện.”
Anh ấy nói xong bước nhanh qua, ngồi xuống nới lỏng cà
vạt:"Vừa rồi lúc đi ngang qua m n, gặp một tiểu tiên nữ, cô
gái kia rất xinh đẹp, tôi cảm giác mình đang yêu, nhất kiến chung tình!"
Lâm Diệc Hoành ôm lấy cổ anh ấy , cười đến không có hảo ý:"Lại vừa thấy đã yêu à , mấy năm này cậu nhất kiến chung tình với bao nhiêu cô nương, lần này có thể kiên trì một tuần sao?”
" Đi đi đi!"Chu Cảnh Thiên đẩy anh ấy ra, hồi tưởng lại dung mạo của cô gái kia, than thở một tiếng:"Lân này tôi ngay cả phương thức liên lạc cũng không có, cô gái kia cũng không
phản ứng với tôi, thật là đáng tiếc, nếu không phải vội vàng gặp Anh Ngạn, tôi thế nào cũng phải quấn quít lấy chị ấy đòi số điện thoại. Bộ dạng giống như tiểu tiên nữ, vừa trắng vừa đẹp, xinh đẹp lại quyến rũ."
” Từ trong mộ viên đi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-mu-tong-giam-doc-chung-ta-hoa-ly-di/2618707/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.