Sáng hôm sau
Khi Nguyên Du Xuân tỉnh giấc đã không thấy ai nằm bên cạnh nữa. Cô lết vào phòng tắm, thân hình trắng nõn không gì che chắn lộ rõ những vết đỏ hồng mờ ám trải dài khắp cơ thể. Nhìn lại cái giường chăn gối lộn xộn, drap giường nhăn nhúm cùng nhiều dấu vết. Cho thấy cặp đôi nào đó đã có một đêm mãnh liệt trên giường.
Lúc cô bước ra khỏi phòng, nhìn một lượt, căn hộ trống trơn giống như là Tạ Chiến Quân đã bốc hơi rồi. Hình như đêm qua lúc cô đang ngủ anh đã vội vàng rời đi. Cô thấy được bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn, đều là những món cô thích.
Ngày hôm đó cô bận tối mặt tối mũi, nhưng Tạ Chiến Quân lại xin nghỉ không rõ lí do. Cô cũng duyệt luôn, dù sao vẫn còn Chu Ngữ giúp cô.
Nguyên Du Xuân không biết thế nào nhưng một ngày không được châm chọc Tạ Chiến Quân thấy rất khó chịu. Mới gặp lại anh ta mấy ngày đã hình thành cái thói quen này rồi sao?
Anh ta từ đêm qua đã bỏ đi, cô chỉ lặng lẽ chuyển khoản cho anh, đó là tiền đêm qua. Cả ngày hai người cũng chỉ có dòng tin nhắn "Cảm ơn" của cái người kia, còn lại cũng không có gì. Sao cô thấy thật khó chịu?
Cả ngày không gặp nhau, không liên lạc. Cô luôn buồn bực trong lòng, không có chỗ xả.
Tối đến, khắp nơi ngập trong bóng đêm, thành phố phồn hoa đèn sáng lấp lánh.
Tạ Chiến Quân vẫn luôn ở bệnh viện cùng mẹ. Mẹ anh bị bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-vo-cu-tong-giam-doc-xin-nhe-tay/2758791/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.