Hạ Vy lúc này đang rất sợ hãi, liệu rằng cô có thể được quyền nuôi con hay không? Tại sao cây muốn lặng mà gió lại chẳng muốn ngừng, anh ta nhất quyết ép cô vào đường cùng hay sao?
Hạ Vy ôm lấy con mà khóc, cô đã mệt, đã quá mệt rồi. Thằng bé cũng thế, nó đang rất sợ nên cứ nép vào người Hạ Vy mà thút thít
- vào nhà đi
Gịong nói lạnh lẽo vang bên tai, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy nó giúp cho cô bình tĩnh đi rất nhiều
Hạ Vy bế con vào trong thì thấy Tiểu Băng đang sợ sệt nép vào một góc. Vừa thấy bố con bé nhào vào lòng Thế Hải khóc lớn
- con sợ lắm..người xấu, người xấu...
Anh ta ôm chặt con bé vào lòng dỗ dành
- không sao, có bố ở đây rồi. Sẽ không ai dám bắt nạt con của bố
Nói rồi anh ta quay sang nhìn Hạ Vy đang run rẩy
- cô có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?
- tôi...anh ta...bé Sâu...
- bình tĩnh đi. Cô phải nói rõ thì tôi mới có thể giúp cô được chứ
Hạ Vy nghe thấy có người có thể giúp được cô thì tâm trạng không còn quá lo sợ nữa, cố gắng hít một hơi thật sâu kể cho Thế Hải nghe mọi chuyện
- anh ta là chồng tôi....anh ta đi ngoại tình và bây giờ chúng tôi đang đợi tòa giải quyết thủ tục ly dị. Bây giờ anh ta lại muốn tôi phải trở về đó, nếu không anh ta sẽ cướp bé Sâu đi mất...
- cô có bằng chứng anh ta ngoại tình không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-thu-ke-phan-boi/192351/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.